Chỉ rón rén, thỉnh thoảng giật mình. Bất chấp tất cả, những công nhân đang trong giờ làm vẫn “thu xếp” để cổ vũ U23 Việt Nam.
Công viên Biển Đông (Đà Nẵng) chiều ngày 27/1, thời điểm diễn ra trận chung kết U23 châu Á 2018 giữa U23 Việt Nam và U23 Uzbekistan, rợp sắc đỏ. Những thanh âm sôi động, những tiếng hò hét cổ vũ vang cả khoảng trời. Tất cả hòa nhịp cùng trái bóng lăn ở Thường Châu.
Ấy thế, vẫn có những con người “lạc tông” trong khoảng không sắc đỏ rợp trời đó. Họ chỉ khép nép ở một góc, vừa xem nhưng tâm trí không dành ở màn hình bởi đó vẫn là giờ làm của họ.
Theo lịch làm việc hàng ngày, chị Trần Thị Hoa, công nhân làm vệ sinh và thu gom rác ở biển của Công ty Môi trường đô thị Đà Nẵng làm ca sáng từ 4h30 đến 9h30 và ca chiều từ 2h đến 6h. Tuy nhiên, riêng “chiều thứ Bảy đỏ” đó, chị Hoa thu xếp làm từ 1 giờ chiều để 3 giờ xem U23 Việt Nam. “Làm gì thì làm cũng phải xem Việt Nam đá, coi bóng đá xong rồi về làm tiếp, mấy cháu đá hay, cả nước ủng hộ sao mình không ủng hộ”, vừa nói chị Hoa vừa ngóng lên màn hình.
Sau tình huống tấn công của U23 Uzbekistan trên sân, chị Hoa quay lại, bảo: “Nếu Việt Nam thắng thì nghỉ đi “bão” luôn, còn nếu thua thì vẫn phải quay lại làm rồi mới về”. Đồng nghiệp của chị Hoa, chị Nguyễn Thị Thu Thủy tiếp lời: “Giờ mà có bị phạt thì cũng vui vẻ chấp nhận chứ không gì phải phiền lòng cả. Cả đời mấy khi mới được xem không khí như thế này”. Vừa dứt lời, cả chị Hoa với chị Thủy sững sờ khi Ashurmatov ghi bàn mở tỷ số cho U23 Uzbekistan.
Xa xa màn hình chính, giữa dòng người vô tận, anh Công Nhật, công nhân xây dựng của Công ty Luxury Apartment Đà Nẵng chỉ khép nép một bên. Vừa chào hỏi, anh Nhật giật mình với vẻ mặt lo sợ. Hỏi ra, anh mới thổ lộ: “Đang trong giờ làm việc mà thấy mọi người ủng hộ quá mình không kìm nổi”. Thế là anh Nhật “trốn” công trường lẻn sang, anh bảo: “Giờ sếp có phạt thì mình cũng chịu. Mà sếp không phạt đâu, cả nước sôi sục cùng các em, mình góp thêm chút sức ủng hộ các em mà”.
Không khó để bắt gặp những hình ảnh “lạc tông” giữa biển trời đỏ rực. Họ vẫn đang trong đồng phục của công ty. Vừa trò chuyện với anh Nhật xong, bỗng nhiên, từ đằng xa, dáng người hao gầy, khoác bên ngoài chiếc áo phản quang chạy vội, chạy theo anh, anh bảo: “Việt Nam đá hay quá. Đá như thế không xem thì phí cả đời. Nhưng mà giờ công trình réo rồi, phải chạy về đã”.
Chưa đầy 5 phút sau, thấy anh quay lại, anh kể: “Mình chạy xe nâng nên thỉnh thoảng có chút rỗi. Cứ khi có việc thì chạy về mà không thì tranh thủ ùa vào xem các em nó đá. Không khí hào hứng thế này mà”. Anh là Nguyễn Hùng, lái xe nâng cho Công ty xây dựng Hòa Bình, công trình ngay cạnh bên Công viên biển Đông.
Giữa dòng người bất tận đó, khi Quang Hải thực hiện pha đá phạt đẹp mắt gỡ hòa 1-1 cho U23 Việt Nam, hàng ngàn người reo hò lên vì sung sướng. Vẫn còn mặt trang phục của Công ty xây dựng Hoàng Trí Việt, anh Thái Anh Tuấn vừa nhảy cẩng vui mừng bàn thắng của Quang Hải thì cũng nhanh nhẩu chụp lại chiếc mũ bảo hộ bị rơi vì quá vui mừng. “Đang giờ làm việc mà cứ nghe dân tình rần rần, mình không thể kìm nổi cảm xúc. Thế là gác công việc sang một bên để cổ vũ cho các em”, anh kể.
Anh Tuấn bảo: “Mình cũng không phải là dân quá đam mê đá bóng nhưng thấy kỳ này các em đá hay quá, không thể cưỡng nổi được. Vì công trình quá gấp gáp nên phải xem như thế này”.
Trong khi đó, đi cùng nhóm bạn, anh Hoàng Linh, công nhân xây dựng Công ty Hòa Bình chia sẻ: “Chưa bao giờ thấy tinh thần dân tộc lại lớn như thế này cả. Xem xong về làm tới tối một ngày cũng không sao cả”.