Nếu đã là một baller ở TP. HCM, chắc chắn không ai xa lạ với khu sân bóng rổ Phú Thọ, đường Lữ Gia, Quận 10. Với nhiều cột rổ cũng như thường xuyên tổ chức những giải đấu lớn ở lứa tuổi học sinh, sân Phú Thọ luôn hiện hữu trong ký ức của các baller Sài Gòn.
Trừ những lúc tổ chức hội chợ hay trời mưa, không lúc nào là sân Phú Thọ vắng vẻ. Có người ngày nào lên chơi thì đặt sân ngày đó. Có người đặt cố định hằng tháng. Cũng có người tưởng chừng đã đặt cả cuộc đời mình cho sân bóng này.
Những buổi chiều nắng Sài Gòn, người ta hay thấy hình bóng một ông cụ cùng quả bóng một mình chơi với rổ. Đôi khi, ông lại chơi cùng một nhóm thanh niên nào đó, hoặc cũng có lúc như đang giảng dạy cho một baller vừa chân ướt chân ráo biết về bóng rổ.
"Bố già" hay "A Xúc", đó chính là cách mà baller nơi này hay gọi ông. Ở độ tuổi 74, những cụ già như ông tưởng chừng đều đã an dưỡng, bước đi còn khó khăn chứ đừng nói là có thể ném bóng vào rổ đầy chính xác như vậy.
Tên thật của ông là Tiêu Chính Nguyên, thế nhưng cái tên "A Xúc" lại thân quen hơn với những chàng trai, cô gái thường chơi bóng nơi đây, Ông thường khiến mọi người trầm trồ mỗi khi thực hiện kỹ năng skyhook của huyền thoại NBA Karrem-Abdul Jabbar một cách vô cùng thuần thục, có lẽ chính vì thế mà biệt danh "A Xúc" dần trở thành cách mà người ta gọi ông.
Không ai biết được ông đã chơi trên sân Phú Thọ từ bao giờ, thế nhưng các baller đều nhớ cái cách ông cười sảng khoái mỗi khi chơi bóng, cái nhiệt mà một cụ ông thất tuần đi truyền lại cho những cô, cậu bé mới chỉ học cấp hai.
"A Xúc" không phải HLV hay thầy giáo gì cả. Thế nhưng mỗi khi trông thấy những cầu thủ trẻ làm sai tư thế hay gặp khó khăn trong việc tập luyện, ông lại đến vô tư hướng dẫn như một người dẫn dắt thực thụ.
Ông đã bắt đầu chơi bóng rổ từ năm 14 tuổi, tức là cách đây 60 năm. Hiển nhiên những kiến thức mà ông chỉ dẫn đôi khi sẽ không phù hợp. Tuy nhiên điều quan trọng chính là mọi người luôn xem ông như một nguồn động lực vô hạn để tiếp tục gắn bó với đam mê bóng rổ. Dần dần ông như một biểu tượng của sân Phú Thọ.
Những thứ xung quanh ông vẫn chỉ như vậy thôi nhưng mãi thú vị. Cứ lên Phú Thọ mà trông thấy "Bố già" là y như rằng buổi uống nước sau trận bóng sẽ có thêm những mẫu chuyện về ông. Họ nói về nhũông cú skyhook đã không còn được thấy ở bóng rổ hiện đại từ lâu, nói về những buổi chiều chơi bóng cùng ông mà còn nhiệt hơn cái nắng chói chang đất Sài Gòn.
Và giờ đây, họ sẽ kể thêm một vài thứ. Rằng ngày 21/01/2019, cụ Tiêu Chính Nguyên đã không còn trên cõi đời này nữa. "A Xúc" của cộng đồng bóng rổ Sài Gòn đã qua đời do tai nạn.
Câu chuyện về "Bố già" từ đây sẽ có thêm một chút nghẹn ngào, nhớ nhung và luyến tiếc. Tuy nhiên, niềm cảm hứng về cụ ông 74 tuổi vẫn xách bóng ra sân Phú Thọ mỗi chiều sẽ luôn cháy trong những câu chuyện về ông.
Hãy kể cho thế hệ sau rằng: "Hồi đó, sân Phú Thọ có "bố già" 74 tuổi vẫn chiến nhiệt hơn cả nắng chiều Sài Gòn..."