Trong bối cảnh Mỹ, Canada hay Mexico đang ráo riết chuẩn bị cho chiến dịch giành quyền đăng cai World Cup 2026, giới túc cầu lại có dịp “đào xới” lại câu chuyện đã cũ: “Liệu World Cup sẽ được tổ chức tại Đông Nam Á?”
Vào tháng 2 vừa qua, sau khi tiếp đón Chủ tịch LĐBĐ thế giới (FIFA) Gianni Infantino tới Yangon, ông Zaw Zaw, chủ tịch LĐBĐ Myanmar hào hứng cho biết: “Chúng tôi đã có những buổi thương thảo về thời điểm diễn ra World Cup tại Đông Nam Á. Nhiều khả năng, năm 2034 sẽ là khoảng thời gian thích hợp cho dấu mốc lịch sử này”.
Bản thân ông Infantino cũng xác nhận rằng, câu chuyện về việc đăng cai giải đấu bóng đá lớn nhất hành tinh tại “vùng trũng” Đông Nam Á đang diễn ra theo chiều hướng tích cực.
“Tôi ủng hộ việc hai quốc gia đồng tổ chức World Cup. Điều này giúp cho các LĐBĐ trên thế giới có cơ hội được thể hiện tình yêu bóng đá của mình.
Thật khó để một quốc gia ĐNÁ có thể làm chủ nhà của World Cup. Tuy nhiên, nếu nhiều quốc gia cùng chung tay đăng cai giải đấu thì sẽ là một câu chuyện khả thi hơn rất nhiều”, ông Infantino cho biết.
Trong một bài viết của mình trên Fox Sports Asia, nhà báo nổi tiếng John Duerden cho rằng, các quốc gia thuộc khu vực Đông Nam Á có rất nhiều lợi thế trong việc tổ chức World Cup.
“Với hơn 600 triệu dân, Đông Nam Á là một thị trường béo bở dành cho các nhà đầu tư không chỉ về mặt kinh tế. Hơn thế nữa, bóng đá giống như là một thứ tôn giáo tại đây. Hay nói cách khác, người dân ASEAN đã phải chờ đợi quá lâu để được chứng kiến một kỳ World Cup được diễn ra trên quê hương mình”, ông John Duerden cho biết.
“Indonesia là đội bóng gần nhất từng tham dự World Cup, vào năm 1938. Sau 80 năm vắng bóng, sự khao khát được hiện diện tại một sân khấu tầm cơ thế giới vẫn còn nguyên với các đội tuyển Đông Nam Á. World Cup sẽ giúp cho nền bóng đá tại các quốc gia này xây dựng được thương hiệu trên bản đồ thế giới”.
Tuy nhiên, cũng theo ông Duerden, để có thể hoàn thành ước mơ lịch sử này, các quốc gia tại Đông Nam Á phải đối phó với rất nhiều thử thách ở phía trước.
“Đầu tiên, khi nói đến châu Á, Trung Quốc và các quốc gia Trung Đông, đặc biệt là Ấn Độ, sẽ chiếm ưu thế nhiều hơn trong việc đăng cai World Cup. ASEAN chỉ xếp thứ ba trong danh sách này, thậm chí, họ phải đợi đến năm 2054 chứ không phải 2034 đế được chứng kiến một kỳ World Cup diễn ra tại Đông Nam Á”, ông Duerden nhấn mạnh.
Hơn thế nữa, việc để quá nhiều quốc gia đồng tổ chức sẽ gây ra một vấn đề lớn. Một ví dụ điển hình là Asian Cup 2007, giải đấu được tổ chức bởi 4 quốc gia: Thái Lan, Việt Nam, Indonesia và Malaysia. Điều đó khiến người ta có cảm giác như thể đây là 4 giải đấu khác nhau chứ không phải một.
“Khi một quốc gia đăng cai World Cup, đội tuyển của họ đương nhiên có một suất tại giải đấu. Bạn thử nghĩ xem, World Cup sẽ như thế nào khi có tới 3 hay 4 đội bóng của Đông Nam Á vào thẳng vòng bảng?
Trong trường hợp World Cup được tổ chức mà đội tuyển của nước chủ nhà không góp mặt, tôi dám chắc là chẳng đất nước nào muốn đăng cai giải đấu đó. Năm 2002, Nhật Bản và Hàn Quốc từng cùng đăng cai World Cup. Không có bất kỳ vấn đề lớn nào xảy ra bởi đơn giản họ là hai đội bóng mạnh nhất châu Á lúc bấy giờ. Tuy nhiên, Đông Nam Á sẽ là một câu chuyện hoàn toàn khác.
Thiết nghĩ, trước khi nhắm tới mục tiêu tổ chức World Cup, các đội bóng Đông Nam Á nên cố gắng giành suất tham dự các kỳ World Cup để cho thấy được sức mạnh và khả năng của mình. Nếu không, cánh cửa trở thành nước chủ nhà của một kỳ World Cup sẽ ngày càng thu hẹp khi cơ hội để FIFA cân nhắc chuyện 4 nước đồng chủ nhà không phải lúc nào cũng có", nhà báo của Fox Sports Asia kết thúc bài viết.