Sau quá nhiều nốt trầm bởi sự kỳ vọng quá mức cũng như việc bị “ép chín”, Tuấn đang dần tìm lại chính con người thật của mình. Tiền đạo này nhận thức được khả năng mình đến đâu, đang ở đâu và đâu là môi trường thích hợp để phát triển “đúng lộ trình”, sau những ngày dài bị đặt ở một vị trí quá cao.
Trong may có… rủi
Nổi lên từ các giải đấu trẻ, Hà Minh Tuấn gây ấn tượng với giới chuyên môn bởi thể hình tốt, phong cách chơi bóng của một trung phong và cầu thủ gốc Quảng Nam này được ví là truyền nhân của Lê Huỳnh Đức. Đó là một tự hào mà cũng là gánh nặng, khi chính thần tượng này chăm sóc Tuấn.
Sau khi giành HCB giải U.17 năm 2008, tiền đạo này được HLV Huỳnh Đức đôn lên đội 1 khi mới 18 tuổi. Thêm một bất ngờ nữa, Tuấn được HLV Calisto chú ý, nhấc thẳng lên ĐTQG cho thử. Sự nghiệp của tiền đạo này lên nhanh đến chóng mặt, luôn được coi là nhân tố nổi bật, gánh trọng trách trên hàng công của các ĐTQG trẻ.
“Đó là điều may mắn. Không dễ gì để một cầu thủ quá trẻ chỉ mới có dấu ấn nhỏ ở các giải trẻ được lên đội 1. Vinh dự và may mắn khi được tiếp xúc, học hỏi từ rất nhiều bậc đàn anh”, Minh Tuấn trải lòng. Thế nhưng khi nhìn lại quãng thời gian “như trên mây” đó, tiền đạo gốc Quảng Nam không khỏi giật mình với rất nhiều thấm thía, nghậm ngùi: “Tôi nghĩ mình đã được đặt không đúng chỗ. Mặc cái áo quá rộng, nó khiến tôi bị áp lực lớn và với một người không lỳ đòn, không giỏi chịu sức ép như tôi, việc thất bại là chuyện đương nhiên”.
Điểm xuất phát thuận lợi, từ trên cao sự nghiệp của Hà Minh Tuấn xuống dốc không phanh. Ở cấp ĐT, tiền đạo này chưa đáp ứng được sự kỳ vọng. Ở SHB.Đà Nẵng, Tuấn chỉ còn là cái bóng của mình, gắn liền với những nuối tiếc. Đã thế, chấn thương còn lấy đi của cầu thủ này nhiều thứ.
Năm 2011, Tuấn bị rách dây chằng phải nghỉ thi đấu dài. 1 năm sau thì bị “đày” xuống đội Trẻ SHB.Đà Nẵng thi đấu ở giải hạng Nhất. Tuy phải “xuống hạng” nhưng đó lại là thời gian quý báu với cầu thủ trẻ này bởi “đến lúc đó tôi mới biết được khả năng thật của mình ở đâu và biết việc chơi bóng không chịu nhiều áp lực như thế nào”.
Khi bình phục hẳn chấn thương, được trở lại đội 1 song Tuấn “chột” và không thể bứt lên. Kết thúc V.League 2014, tự cầu thủ này đưa ra quyết định của mình, dù đội bóng sông Hàn ngỏ ý tái ký hợp đồng.
Mặc chiếc áo của mình
Ý thức rõ ràng vấn đề của bản thân, xác định làm lại từ đầu, tự Tuấn vạch ra con đường của mình, đó không phải là được thi đấu ở một CLB danh tiếng, một chỗ “thơm” mà là tìm cho mình một môi trường thích hơp, được tập bình thường, có thể ra sân nhiều hơn để học, rèn luyện và hoàn thiện bản thân. Thậm chí, Tuấn không nề hà nếu phải xuống chơi ở giải hạng Nhất vì “điều tôi cần là đặt mình đúng chỗ dành cho mình”.
Đang loay hoay tìm con đường đi cho mình, Hà Minh Tuấn bất ngờ nhận cuộc điện thoại từ HLV Hoàng Văn Phúc ngỏ ý về đầu quân cho QNK. Quảng Nam. Không một chút chần chừ, Tuấn gật đầu. Cảm giác khi nhận cuộc điện thoại từ người thầy ở U.22 vốn rất hiểu vấn đề, đến nay tiền đạo này không thể nào quên được: “Được thi đấu cho đội bóng quê hương, được dạy bởi thầy của mình nên tôi xác định đây là cơ hội đến do may mắn. Đang mò mẫm cuối đường hầm, tôi thấy le lói anh sáng nên ý thức về việc bám lấy cơ hội này…”.
Cơ hội đến và tiền đạo này thể hiện bằng việc lao động trên sân tập. Cố gắng chắt chiu từng cơ hội vào sân và trước tiên chứng tỏ bằng tinh thần chiến đấu, khả năng cày ải, hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, Tuấn dần gây dựng lòng tin và có chỗ đứng.
“Dù mùa 2015 đóng góp của tôi cho đội bóng chưa được nhiều nhưng việc được ra sân và thi đấu trong một môi trường thích hợp là động lực để tôi phấn đấu. Tôi biết mình đang làm gì, cần và tìm kiếm điều gì. Rồi một ngày, tôi sẽ biến giấc mơ ĐTQG thành hiện thực…”, cầu thủ 25 tuổi này thể hiện quyết tâm.
V.League 2015, Hà Minh Tuấn đã được ra sân 20 lần với 1.005 phút thi đấu, ghi được 2 bàn thắng. Đó là khác biệt, so với chỉ 24 lần vào sân, chỉ 1087 phút và 3 bàn thắng trong suốt thời gian kể từ khi lên đội 1 SHB.Đà Nẵng.