Nếu nhìn nhận thẳng thắn trong những ứng viên HLV nội, tôi cho rằng Hữu Thắng là xứng đáng nhất. Một người anh, người thầy luôn được giới cầu thủ nể trọng về chuyên môn cũng như phong cách sống.
Khả năng của anh Thắng đã được khẳng định từ thời thi đấu cho tới khi chuyển sang công tác huấn luyện. Chuyên môn tốt cộng với cá tính và cái uy, Hữu Thắng luôn tập hợp được đám đông và đó là cái chất của một con người.
Việc HLV Hữu Thắng lên ĐTVN, chúng ta có thể nhìn nhận như bóng đá Thái Lan đặt niềm tin vào HLV Kiatisak. Chính Kiatisak cũng có tính cách, tầm ảnh hưởng về chuyên môn như Hữu Thắng đối với BĐVN trong quá khứ và thời điểm hiện tại.
Dù rất ủng hộ anh Thắng nhưng tôi vẫn lờ mờ cảm nhận điều gì đó rất khó khăn đang chờ đợi phía trước.
Mỗi người một cá tính, cách làm và cả cái số nhưng thú thực đây đang là thời điểm BĐVN “loạn lạc”, thiếu người cầm lái và cả bộ máy lãnh đạo ở VFF cũng đều đang có vấn đề. Điều này chắc chắn sẽ tác động ít nhiều đến công việc của HLV trưởng. Chúng ta có thể hiểu, việc HLV Miura mất việc đâu phải vấn đề chuyên môn đơn thuần. Ông ấy ra đi một phần bởi những câu chuyện liên quan đến hậu trường sân cỏ.
Trước khi quyết định nhận lời VFF, HLV Hữu Thắng đã nhờ đến luật sư để tư vấn những điều khoản trong hợp đồng. Tôi nghĩ, điều kiện đơn giản nhất HLV trưởng phải là người được toàn quyền về chuyên môn. Đó mới là điều quan trọng nhất, quyết định đến thành bại đối với HLV nội.
Sẽ là khó khi Hữu Thắng lên nằm quyền ở thời điểm hiện tại nhưng kinh nghiệm từ các đời HLV nội trước, quan trọng là khi chúng ta lựa chọn, giao trọng trách và đặt niềm tin, hãy cùng tin tưởng, ủng hộ những thay đổi từ một con người cá tính, dám nhận trách nhiệm.