Không phải người có tuổi hay kinh nghiệm như các bậc đàn anh nhưng tôi cũng đã gắn bó với BĐVN trên dưới 10 năm để đủ hiểu những gì đã qua, nhìn vào thực tế cũng như những vấn đề của tương lai. Giờ đâu phải thời điểm cứ “nổ” hay phát biểu đại. Thời thế bây giờ khác rất nhiều, cần những người làm và hành động.
BĐVN đâu còn thiếu những người nói. Thậm chí từ ông Chủ tịch VFF đến nhiều quan chức, chuyên gia vẫn ngày ngày lên tiếng, đóng góp và phản biện lại những vấn đề đúng sai với mục tiêu mong muốn BĐVN vươn lên, phát triển. Thế nhưng đó cũng chỉ là câu chuyện trên giấy hoặc bóng bàn bằng miệng. Nói dễ, làm mới khó…
Tôi không biết nhiều về những vấn đề XYZ trong tổ chức VFF như thế nào nhưng cứ nhìn vào thời điểm này thì việc có ai đó dám nói, dám nhìn nhận thẳng vấn đề như bầu Đức là điều đáng mừng.
Có thể cách đề cập của bầu Đức không gây thiện cảm nhưng tôi nghĩ cứ phải thử và giao trọng trách đó cho người “biết việc” hành động. Vì đơn giản, mỗi người sẽ có góc nhìn và cách tiếp cận khác nhau, với bầu Đức có thể sẽ đặt niềm tin vào những lứa cầu thủ mà chính ông tạo ra trong gần 10 năm qua. Với tôi, đó cũng đúng là những cầu thủ trẻ tốt của BĐVN thời điểm hiện tại.
Bầu Đức có thể nói và hành động, bản thân tôi cũng mong muốn lãnh đạo VFF tin tưởng ông ấy trong vai trò cầm đầu. Nhưng tôi cũng chỉ đặt giả thiết như thế này, nếu lại thất bại thì sao? Thực tế từ trước đến nay, BĐVN đâu có thiếu lứa tài năng, từ các anh lớn như Hữu Thắng, Hồng Sơn Huỳnh Đức… hay gần đây là Công Vinh, Tài Em, Việt Thắng, Như Thành… rồi đến Thành Lương, Văn Quyết… có hay không, có tài không? Có chứ, thế nên cũng rất khó nói và tuyên bố chắc nịch được.
Câu chuyện đơn giản ở đây là làm thật chứ đừng ảo tưởng hay “mượn gió, bẻ măng”. BĐVN có quá nhiều vấn đề tồn tại, nhiều người cũng nói to và tuyên bố nhưng cuối cùng vẫn thế. Vậy nên cứ hy vọng những người có trách nhiệm nói xong thì hành động.
Bầu Đức tính toán, tuyên bố như thế thì cứ giao cho ông ấy làm và chịu trách nhiệm hết. Nếu không thành công lúc đó chúng ta lại ngồi với nhau để điểm lại và kể tiếp những câu chuyện về giấc mơ vàng SEA Games, mà chính tôi và những lứa cầu thủ giống như tôi không làm nên chuyện.