Tuấn Hưng bị hủy show diễn nhân kỷ niệm 20 năm ca hát và sinh nhật của chính anh. Quá đau cho một cuộc tình, "Đêm định mệnh" với quyết định của UBND quận Ba Đình khiến Tuấn Hưng ca bài… "độc thoại".
Nói oan thì cũng đúng. Hợp đồng đã ký, công sức tiền bạc chuẩn bị lên đến cả tỉ. Đùng một cái hủy show mà trong quyết định lại là "lý do đặc biệt" mới ức.
Người thiệt thì đã có, nhưng đúng sai thì lại là chuyện khác. Chẳng hạn, công an quận Ba Đình lấy lý do: "Công ty cổ phần tổ chức sự kiện truyền thông Thăng Long và Trung tâm văn hoá thông tin thể thao Ba Đình chưa có kế hoạch đảm bảo an ninh trật tự, an toàn cho chương trình ca nhạc tại Cung tổng hợp thể thao Quần Ngựa gửi Công an quận Ba Đình" cũng có ý đúng.
Bởi lẽ chuyện 7 người tử vọng từ một đêm nhạc như Trip to the Moon ở Công viên nước Hồ Tây cách đây hơn nửa tháng rõ ràng là một lời cảnh tỉnh. Ai kiểm soát người xem dùng chất gây nghiện? Ai cấm được các thanh niên hít bóng cười - khi mà chưa có quy định nào của pháp luật cấm?
Cái vô lý trong quyết định của quận Ba Đình là vấn đề lạm quyền và thông báo quá muộn khiến nhà tổ chức rơi vào thế bị động, từ đó thiệt hại về cả vật chất lẫn tinh thần.
Thế nhưng, vụ hủy show có thể lạ với giới showbiz, hay cụ thể với Tuấn Hưng nhưng không hề lạ với… V.League.
Nếu bóng đá là một sân khấu có bốn mặt - nói theo cách của bầu Kiên - thì có muôn vàn kiểu hủy show mà người ta không cần "lý do đặc biệt" nào cả.
Này nhé, 10 năm trước, khi cặp đấu HAGL- ĐT.LA vẫn được coi là "siêu kinh điển" của bóng đá nội thì trận đấu tại sân Long An đá đến phút thứ 65 bỗng nhiên… hủy show. Lý do là cột đèn trên sân bỗng bị cháy, hai bên phải đá trong cảnh "quáng gà".
BTC quyết định dừng trận đấu nhưng lạ là ở chỗ: thay vì đá lại từ phút 65 với phần thắng thuộc về chủ nhà thì BTC V.League lại cho đá lại từ đầu với tỉ số 0-0!
Một năm sau, đến lượt sân Gò Đậu mất điện khiến trận Becamex Bình Dương và TP.HCM rơi vào tình trạng "câu hát ngân lên bỗng tắt nửa chừng".
Còn hàng loạt những lý do "củ chuối" khác. Ví dụ như năm 2009, trận đấu giữa HAGL và TP.HCM cũng bị hoãn lại vì UBND tỉnh Gia Lai yêu cầu thực hiện nghiêm túc công tác…phòng chống dịch cúm A/H1N1. Cứ làm như cầu thủ là... gà.
Mấy năm sau một trận đấu khác bị hủy show với lý do đậm mùi khăm khẳm. Đó là chuyện đội SHB Đà Nẵng dọc đường trót ăn cà pháo chấm mắm tôm. Kết quả là cả đội gần như liệt giường vì tào Tào Tháo đuổi. Thế là trận đấu bị hủy bất chấp phản đối của chủ nhà vì họ đâu có cố tình "hạ độc" đối phương" bằng cá pháo - mắm tôm.
Bóng đá Việt Nam vốn "không muốn lên chuyên nghiệp" bởi những quyết định như vậy: rất nửa vời và đầy cảm tính. Những người ra quyết định không cần biết đến sự chuẩn bị của các bên, không cần biết sự mong chờ của khán giả cắt cái rụp. Thế là xong.
Bởi vậy mới nói "hủy show rất khó, đâu phải chuyện đùa". Và có một chuyện rất thời sự khác, ấy là Đại hội VFF lẽ ra phải được tổ chức từ đầu năm 2018, vậy mà không hiểu vì lý do nào mà hoãn đi hoãn lại mấy lần và cho đến giờ "show diễn" Đại hội vẫn chưa có ngày giờ chính thức.
Tuấn Hưng có khóc thì cũng vậy thôi. Đôi khi phải thích nghi với những điều ngang trái. Hủy show có khi lại là chuyện nhỏ. Tuấn Hưng cũng từng là ngôi sao bóng đá phủi nên có thể sẽ hiểu. Ví nó là cuộc đời. Thế thôi.