Café24: “Hãy la ó tôi..."

thứ bảy 7-11-2015 22:37:46 +07:00 0 bình luận
"Hãy la ó tôi…đừng nhắm vào cầu thủ”. Từ nước Anh, HLV Van Gaal đã nói như thế với những đòi hỏi của NHM muốn Manchester United chơi tấn công nhiều hơn, đẹp hơn, quyết liệt hơn.

“Các CĐV nên la ó HLV chứ đừng nhằm vào cầu thủ. Khi thi đấu ở Old Trafford, họ đã gặp đủ áp lực rồi và đừng tạo thêm khó khăn nữa. Tốt hơn hết, nếu muốn thì cứ huýt sáo phản đối tôi. Tôi có thể xử lý được”.

Trên thực tế thì những câu nói này không hiếm, hầu như ông HLV nào cũng có thể nói được. Và đương nhiên, không thể tuyên bố ngược lại “ hãy la ó cầu thủ, đừng nhắm vào tôi”. Ở đây có cả yếu tố tự trọng và trách nhiệm.

Thỉnh thoảng, người Việt vẫn nghe những lời tự nhận trách nhiệm như vậy từ những HLV Việt Nam, như ông  Lê Thụy Hải chẳng hạn. Bởi những lời đảm bảo của người có trách nhiệm nó sẽ biến CLB trở thành nơi “đáng sống, đáng thi đấu”

Nói về chuyện “nơi đáng sống” nhiều người nghĩ ngay tới Đà Nẵng, một nơi được cho là “rất đáng sống”: an ninh trật tự tốt, hệ thống cơ sở vật chất được đầu tư, nhiều cảnh đẹp, là nơi du lịch nổi tiếng, người dân cởi mở hiền hòa. Một mớ các chỉ số. Nhưng để làm được và có được cái biệt danh ấy, nó có vai trò của người đầu tàu. Trước đây là nguyên Bí thư Thành ủy Nguyễn Bá Thanh, sau này là những người kế nhiệm và gần nhất là những phát biểu, động thái ban đầu từ một lãnh đạo trẻ - tân Bí thư Thành ủy Nguyễn Xuân Anh.

Quế Ngọc Hải đang phải tự chịu trách nhiệm với chấn thương của Anh Khoa.

Quế Ngọc Hải đang phải tự chịu trách nhiệm với chấn thương của Anh Khoa.

Trong một cuộc họp hồi cuối tuần, ông Xuân Anh nói: “Xây dựng thương hiệu TP Đà Nẵng đáng sống, yên bình rất khó nhưng mất thương hiệu thì rất dễ dàng, nếu không khéo thì danh hiệu thành phố đáng sống của Đà Nẵng sẽ trở thành dĩ vãng, quá khứ mà sau này nhắc lại như hoài niệm một thời” và “Làm sao để Đà Nẵng là thành phố đáng sống với người lương thiện và đáng sợ với tội phạm. Tội phạm mà coi đây là thành phố đáng sống là không được”. Và ông Xuân Anh đã nói một câu được cho là “phong cách” Nguyễn Bá Thanh: “Làm không được thì đi xuống, chứ làm không được mà cứ đứng mãi ở đó thì sao được. Tôi làm Bí thư hay làm Chủ tịch mà làm không được thì để người khác làm”.

Nhưng Đà Nẵng thì gắn gì với bóng đá và trách nhiệm trong bóng đá? Là vì thế này, có vẻ như lãnh đạo bóng đá Đà Nẵng đã và vẫn cố gắng bắt một cầu thủ phải tự chịu trách nhiệm cho một chấn thương ở V.League, gây ra cho một cầu thủ Đà Nẵng.

Đà Nẵng từng là nơi “đáng chơi” của nhiều cầu thủ. Chính sách thu hút nhân tài từng lôi kéo được những Huỳnh Đức, Minh Phương, Vũ Phong và nhiều ngôi sao về đây. Nhưng bây giờ, có vẻ như bóng đá Đà Nẵng không còn là “nơi đáng đá”. Và ở vụ Ngọc Hải - Anh Khoa, cách hành xử của họ, chưa nói đúng sai, không khiến nhiều người thấy có cảm tình.

Với cách làm hiện nay, bóng đá Đà Nẵng có nguy cơ trở thành một địa chỉ cho làng bóng đá Việt dè bỉu với cách hành xử của những lãnh đạo bóng đá ở địa phương này.

Xây dựng thương hiệu thì khó, phá thì dễ. Nếu nhìn vào vụ việc Ngọc Hải - Anh Khoa có thể thấy, bóng đá Đà Nẵng đang đi ngược với những gì mà Đà Nẵng cố gắng làm.

Bài liên quan
Tin cùng chuyên mục
Video
Có thể bạn quan tâm
Xem thêm