Thay đổi lớn nhất trong cách chơi, đó là kết hợp hài hoà giữa các pha bóng nhỏ và dài. Cầu thủ chơi không máy móc mà linh hoạt, có sự chủ động trong ý đồ. Tích cực, chủ động trong việc kiểm soát bóng, mạnh dạn với những pha cầm giữ, phối hợp và triển khai bóng khi đến gần cầu môn, đó là sự khác biệt phải đánh giá cao nới các cầu thủ. Tôi thích cách thức mà ĐTVN tổ chức tấn công, có ý đồ và tính hiệu quả cầu môn cao.
Tôi cũng thích cách mà 2 hậu vệ biên của ĐTVN leo cao và dám cầm bóng chơi. Nó mang đến thêm nhiều phương án trong xử lý bóng ở những tình huống tấn công chứ không cứng nhắc. Nó cho thấy sự chủ động trong cách chơi, giống như việc hàng tấn công mất bóng là săn đuổi rất tích cực.
Với một đội tuyển rất trẻ, gần nửa đội hình lần đầu khoác áo ĐTQG nên việc gặp vấn đề tâm lý, thiếu tự tin hay xuất hiện những sai sót là điều bình thường. Đó là vấn đề của kinh nghiệm và việc sửa chữa, theo thời gian cùng các cơ hội cọ xát thì tự các cầu thủ sẽ biết cách chỉnh sửa.
Hoàng Thịnh chơi tốt, Xuân Trường và Tuấn Anh có những pha xử lý tốt nhưng tiền vệ trục của ĐTVN có vấn đề. Có lẽ, nó xuất phát từ cách sắp xếp và điều chỉnh từ HLV Hữu Thắng. Đứng quá gần nhau và dù rất đông nhưng vẫn rối, đứng vị trí lẫn tranh chấp chưa hợp lý, tạo cảm giác thiếu an toàn. Nếu phải chỉ ra một hạn chế và nhược điểm, tôi cho rằng đó là khu vực giữa sân, nhất là khoảng trống mà nếu đối thủ tổ chức tốt có thể khoét vào.
Một HLV mới, một ĐTVN mới và những thay đổi, tôi nhìn thấy sự tích cực cùng những tín hiệu tốt. Vậy nên cũng chẳng cần khắt khe, đòi hỏi nhiều khi bắt đầu từ rất nhiều cái mới như thế…