Hiếm khi người ta thấy Miura tỏ thái độ bực tức như vậy, ngay cả sau những trận thua muối mặt, ông vẫn giữ được sự điềm đạm của mình. Điều đó cho thấy ông Miura đang phải chịu một áp lực rất lớn về sự hiện diện của nhóm cầu thủ HA.GL.
Áp lực ấy đến từ một quan chức, cụ thể là ông Phó Chủ tịch VFF. Khi U.21 HA.GL thắng U.19 Hàn Quốc để vô địch giải U.21 quốc tế, bầu Đức không quên “nói mát”: Ông Miura làm gì mà không đến xem trận đấu này?
Áp lực ấy đến từ dư luận, gần như tất cả NHM Việt Nam đều yêu các cầu thủ trẻ HA.GL và lối chơi của họ, thứ tình yêu đôi khi bị đẩy lên thái quá, dẫn đến trạng thái thiếu công bằng cho phần còn lại. Suất cuối cùng của U.23 VN được trao cho Xuân Trường chứ không phải Ngọc Hải, có lẽ cũng là một quyết định không thể khiến Miura vui vẻ.
Và áp lực ấy đến từ chính thành tích của Miura. Ông thầy Nhật trung thành với triết lý bóng đá thực dụng, cơ bắp nhưng nó chưa thành công trong những giải đấu quan trọng, buộc phải thành công.
Lúc này, hình như ông đang đứng trước bài toán quá khó: Lấy quân HA.GL làm bộ khung mới cho U.23 VN như yêu cầu của số đông, hay tiếp tục dùng họ như những món đồ trang trí?