Bóng đá Việt Nam với cơn khát đại lộ danh vọng

Nhà báo Hoàng Lâm (Song An)
thứ hai 12-11-2018 20:35:57 +07:00 0 bình luận
Một bức hình được chia sẻ chóng mặt trên mạng xã hội xung quanh câu chuyện một nghệ sĩ Việt bất ngờ được vinh danh trên Đại lộ danh vọng Hollywood.

Một bức hình được chia sẻ chóng mặt trên mạng xã hội xung quanh câu chuyện một nghệ sĩ Việt bất ngờ được vinh danh trên Đại lộ danh vọng Hollywood.

Thực sự là một tin sốc, và nó đánh đúng vào cái gọi là tham vọng danh vọng của không ít người Việt. Thực tế thì ngay cả những tờ báo chính thống cũng "cắn câu" và sau khi nhận ra mình bị hố đã phải rút bài.

AFF Cup 2018: Công Phượng được định giá chỉ bằng... 1/7 tiền đạo ĐT Malaysia

Sự thật là bắt nguồn từ bức ảnh họa sĩ Lê Minh Châu đăng tải trên trang facebook cá nhân. Trong ảnh, Minh Châu đứng trước ngôi sao có dòng chữ "Chau Beyond The Lines"- tên bộ phim tài liệu ngắn của đạo diễn Courtney Marsh nói về cuộc đời anh. Vậy là khơi mào cho hàng ngàn chia sẻ kiểu "nghệ sĩ Việt lần đầu tiên được vinh danh tại đại lộ danh vọng".

Điều trớ trêu là chính họa sĩ khổ chủ Lê Minh Châu lại hoàn toàn bất ngờ khi bỗng nhiên rơi vào hoàn cảnh éo le này bởi anh không hề biết gì và chuyện "có ngôi sao trên đại lộ ghi tên mình" là có thật nhưng là một dịch vụ, chỉ với một khoản tiền nhỏ là được điền tên vào những sao trống để chụp ảnh lưu niệm, sau đó, tất nhiên cái tên vị khách sẽ bị xóa đi.

Cũng cần nói thêm, để có tên trên đại lộ danh vọng ở Hollywood thì từ năm 2000 cho tới nay, tức là gần 20 năm cũng chỉ có hai ngôi sao châu Á là Thành Long và mới nhất là Lucy Liu – một trong những "Thiên thần của Charlie".

Sao Myanmar "nắn gân" ĐTVN: "Chúng tôi có thể vào chung kết AFF Cup 2018"

Chuyện này làm tôi nhớ tới câu chuyện cũng liên quan đến điện ảnh khoảng 20 năm trước. Đó là việc một đạo diễn của hãng phim thể thao Việt Nam khi đi dự Liên hoan phim Cannes đã về "nổ" là mình đoạt Cành cọ vàng. Báo chí trong nước tun hô rầm rầm cho đến khi tất cả té ngửa ra là cái gọi là "cành cọ vàng" ấy chỉ là một món quà lưu niệm của BTC Liên hoan phim.

Tôi nghĩ, đôi khi sự lầm lẫn theo kiểu mượn áo thiên hạ khoác vào mình cũng không ảnh hưởng gì lắm. Nhiều trường hợp chỉ là vui thôi nhưng nếu diễn ra thường xuyên sẽ tạo sự ảo tưởng về sức mạnh và khả năng bản thân. Nhất là khi tự hào biến thành "tự trào".

Bóng đá Việt Nam với cơn khát đại lộ danh vọng - Ảnh 4.

Bóng đá Việt Nam cũng đang khát danh vọng

Bóng đá Việt Nam cũng đang có những cơn khát danh vọng như vậy. Sau trận đấu với đội tuyển Lào - một đội tuyển mà tôi cho rằng chất lượng thấp, thậm chí rất thấp thì tôi trông chờ nhiều hơn sự phê bình, những phân tích khách quan và chỉ ra những điểm yếu đội tuyển hơn là những thông tin tô vẽ tự hào. Ở góc nhìn của tôi, thắng trận đầu tiên với Lào cũng chẳng có gì tự hào. Có chăng, chỉ là sự khó khăn hơn một buổi tập một chút.

Bóng đá Việt Nam với cơn khát đại lộ danh vọng - Ảnh 5.

Đây mới thực sự là "Con đường danh vọng" của bóng đá nước ta?

Tất nhiên khi nói ra điều này sẽ tạo ra tranh luận kiểu như là "cứ vui đi", "việc gì phải lo ngại". Vui thì đúng rồi, cũng chẳng nên hoãn cái sự sung sướng lại nhưng rõ ràng nếu không chỉ ra được những vấn đề thực tế thì giá trị một trận thắng đã giảm đi rất nhiều.

Cho đến ngày hôm qua, câu chuyện về những tấm vé xem bóng đá vẫn nóng bỏng và cho đến thời điểm này thì có thể khẳng định giá trị của tấm vé ấy đã được thổi lên một cách rất cao như người ta thổi giá nhà đất.

Bóng đá Việt Nam với cơn khát đại lộ danh vọng - Ảnh 6.

Bao giờ V.League mới có cảnh tượng này?

Nó không phải giá trị thực và như ở bài trước tôi đã nói: Nếu người ta còn phải đắn đo về việc bỏ ra 50 ngàn để xem V.League thì việc có thể mất đến 2 hay 3 triệu đồng để có tấm vé xem trận Việt Nam - Malaysia mấy hôm nữa cũng chỉ thể hiện cơn cuồng nhất thời chứ không phải nền tảng để bóng đá phát triển một cách thật sự.

Một tính toán của các CĐV cho thấy ở tầm AFF Cup hay SEA Games đã gần 10 năm nay chúng ta không sống trong không khí của một trận chung kết. Đó là điều phải suy nghĩ.

Đoàn Văn Hậu: "Có hai lý do để ĐT Việt Nam thắng Malaysia"

Và từ câu chuyện sân Mỹ Đình chỉ có 4 vạn ghế, đã có người cho rằng cần phải xây những sân to hơn, xứng đáng tầm Châu Á như sân Quốc gia Singapore. Lại là một cơn khát kiểu ngôi sao trên đại lộ danh vọng nữa. Bóng đá không làm giảm nợ công, và còn bao nhiêu việc khác phải làm thay vì chạy đua một cái sân mới mà một vài năm mới chỉ đông khách một lần.

Để thực sự đến với đại lộ danh vọng, có lẽ bắt đầu từ những viên gạch xây trường bóng đá trẻ hoặc thiết thực hơn là việc nhặt rác trên khán đài sau mỗi trận đấu.

AFF Cup vui đấy nhưng đó không phải là giới hạn của bóng đá Việt và tôi tin bóng đá Việt cần phải ghi tên mình ở những đại lộ lớn hơn là cái sân chơi này.




Thống kê bóng đá vòng bảng AFF Cup 2018: ĐT Việt Nam - ĐT Malaysia

Bài liên quan
Tin cùng chuyên mục
Video
Có thể bạn quan tâm
Xem thêm