Cái quái quỷ gì đang diễn ra ở bóng đá? Ai đó hẳn ngạc nhiên bởi cơn biến động trong thế giới cầm quân làng túc cầu. Nó hoàn toàn không có tính chất chu kỳ, mà bất ngờ, có những nỗi đau và cả niềm hân hoan. Jose Mourinho bị hắt hủi ở Chelsea là thế, vậy mà chẳng thiếu đội bóng mời mọc. Pep Guardiola bị Munich chê bai nhưng khi vẫn còn ngồi trên băng ghế của Bayern đã được các CLB đón chào. Diego Simeone bao lần bảo không rời Atletico nhưng liên tục bị chèo kéo. Carlo Ancelotti và Juergen Klopp chưa kịp nghỉ ngơi sau khi chia tay Real và Dortmund thì đã nhận nhiệm vụ ngay. Trước họ là những Roberto Mancini, “Tata” Martino, Villas-Boas, Laurent Blanc... rất, rất nhiều.
Và có lẽ, Rafa Benitez sau khi bị Real sa thải sẽ chẳng khó khăn tìm được CLB mới hay như Brendan Rodgers cũng sẽ sớm tìm được việc làm. Những Louis van Gaal, Manuel Pellegrini, Gary Neville và cả vị tướng trẻ Zinedine Zidane vừa “trúng độc đắc” ở Madrid dù đang phải đối mặt với vô số áp lực song họ sẽ không hề bận tâm chuyện thất nghiệp sau này. Hạnh phúc cho giới cầm quân hiện nay, có chút danh tiếng thì tìm một bến đỗ mới là rất đơn giản.
Chẳng ai thất nghiệp hết, một khi nhu cầu thay “tướng” do kỳ vọng và ganh đua thành tích thể thao đi kèm lợi nhuận thương mại của các CLB là cái nhiệt kế không giới hạn. Các CLB có tiền, mong đợi thành tích tốt hơn, trông vào cái cũ không được thì đành lòng tìm đến cái mới. Vấn đề, như Chelsea đã phải tìm về Jose Mourinho rồi sau hơn 2 năm lại sa thải, trong khi Real cũng suýt tái hợp nhà cầm quân người Bồ (và Ancelotti) dù những cuộc chia tay giữa họ trước đó không hề êm ả. Một cái vòng luẩn quẩn: chia tay, hội ngộ, luân chuyển, đổi chỗ giữa các ông thầy.
Song “điệu Valse thuyền trưởng” có xoay thế nào thì cái cuối cùng vẫn chỉ quanh đi quẩn lại vài ba đội bóng và giữa vài ba ông thầy. Câu chuyện ở đây rõ ràng là các CLB cũng không có nhiều sự lựa chọn do rất nhiều HLV chưa đủ tầm đáp ứng nguyện vọng của họ trong khi nhóm cầm quân giỏi hiện chỉ đếm được vài ba người. Chính vì thế, nhóm “hổ tướng” càng yêu sách nhiều hơn, đẩy tiền lương lên ngất ngưởng. Họ có thể rẻ rúng với người này nhưng vẫn danh giá với người khác, áo cũ thành áo mới, đãi ngộ nhiều hơn sau mỗi lần “sang tay” như thế, tạo nên một thị trường sôi động dành cho giới cầm quân, đốt nóng hơn cả TTCN cầu thủ.
Một “cơn sốt thuyền trưởng” đúng nghĩa, khi có đến 1 triệu follower trên Twitter trong tối Real sa thải Benitez thay bằng Zindane, hay 2,5 triệu người ngay sau khi Chelsea bị mất ghế và 4,3 triệu người ngóng tương lai Louis van Gaal sau trận hòa Chelsea (trước tin đồn Van Gaal mất chức sau trận này). Những con số “bùng nổ”, không khác gì thời “sốt đất” - thời của những giá trị ảo dựa trên quy luật thị trường là cứ sang tay chuyển chủ là lãi lớn, mua đi bán lại dễ dàng như… mớ cỏ, mớ rau.
Quy luật ấy cuối cùng đã bị phá vỡ, đưa tất cả trở lại với giá trị thực của nó. Có thể, nó sẽ đúng với “cơn sốt” HLV của bóng đá hiện nay, đến một lúc nào đó khi các CLB nhận ra rằng sự thay đổi HLV không phải là chìa khóa để cải thiện thành tích thì họ sẽ buộc phải cân nhắc kỹ càng.
“Ngoại lệ” Wenger: Arsene Wenger tại Arsenal đang ổn định, như một ngoại lệ còn sót lại của bóng đá kỷ nguyên cũ. Oái ăm là “ngoại lệ” này được ngầm hiểu, đó là tri ân của Arsenal, đặt tình cảm lên lý trí, nhưng rồi cũng sẽ phải sớm kết thúc khi Arsenal vẫn cứ “thất bại trong thế ngẩng cao đầu”.