Cách đây 4 năm, vào ngày 12/11/2011, Jack Rodwell vào sân từ ghế dự bị trong trận giao hữu đáng nhớ Tuyển Anh đánh bại ĐKVĐTG Tây Ban Nha ở Wembley. “Jack rất quan trọng với ĐT trong nhiều năm tới. Tôi biết cậu ấy nhưng chưa bao giờ nghĩ một cầu thủ trẻ như thế trong lần đầu khoác áo ĐTQG lại chững chạc, sẵn sàng và chơi tốt đến vậy”, HLV Fabio Capello hết lời khen ngợi cậu học trò mặt búng ra sữa. Đó là thời điểm Jack Rodwell mới 20 tuổi. Nhưng không ai ngờ, cuối mùa giải đó, sau vụ chuyển nhượng đình đám sang Man City sự nghiệp tưởng như còn thăng tiến chóng mặt của tiền vệ này bắt đầu trượt dốc thảm hại.
Xuất phát từ việc Jack không thường xuyên được ra sân tại Etihad bởi ở đó có cả một dàn ngôi sao. Hai mùa ở Man City, Jack xuất hiện vỏn vẹn 16 lần ở Premier League và sau khi “dạt” sang Sunderland hè năm ngoái, anh cũng chỉ sắm vai trò dự bị. Không thể trách Man Xanh đã “giết chết” một tài năng đầy hứa hẹn của bóng đá Anh. Cũng chẳng phải Jack không lường trước được áp lực, sự kỳ vọng cùng những thách thức khi chuyển từ Everton tới Man City. Đơn giản, ở đây, vấn đề nằm ở khía cạnh tiền bạc. Không dễ để một cầu thủ tuổi đôi mươi sau
1-2 mùa bùng nổ, được báo giới tung hô, phóng viên săn đón, ánh hào quang của sự nổi tiếng cám dỗ và đặc biệt bị tiền bạc che mờ mắt, có thể nhận ra đâu là con đường thích hợp nhất để tiếp tục phát triển lên những tầm cao mới. Khi Jack chọn đầu quân cho Man Xanh để hưởng mức lương trên trời danh cho một cầu thủ U-21, 70.000 bảng/tuần, chính HLV ĐT Anh Roy Hodgson từng tâm sự: “Tôi tự hỏi liệu cậu ấy sẽ được chơi bao nhiêu trận ở Etihad. Đó là một hiểm họa, nhưng đấy cũng là bản chất tự nhiên của Premier League, khi rất ít cầu thủ Anh được trọng dụng tại các CLB”.
Rõ ràng, Jack Rodwell không phải trường hợp hiếm hoi. Nhưng tài năng trẻ của Everton và bóng đá Anh ngày nào, trong con mắt của HLV kỳ cựu Peter Reid, chính là ví dụ điển hình nhất cho thảm họa về việc một cầu thủ trẻ trở nên lụi tàn vì chọn tiền bạc thay vì chọn cơ hội được ra sân để trau dồi kinh nghiệm và rèn giũa để trưởng thành. “Cầu thủ phải được chơi bóng. Những cầu thủ chỉ có thể vươn tới đỉnh cao khi họ được thi đấu thường xuyên. Dù tài năng đến mấy cũng cần được nuôi dưỡng, chỉ bảo và tạo điều kiện tốt nhất để phát triển”, Reid tâm sự. “Jack đã trải qua các cấp độ đội trẻ ở Everton và mọi người đều ấn tượng trước triển vọng rất lớn của cậu ấy. Nhưng Jack lại chọn Man City để đi bước tiếp theo trên hành trình sự nghiệp. Tôi không nghĩ đó là lựa chọn khôn ngoan. Tiền bạc chưa đến mức tối quan trọng với một cầu thủ ở tuổi đôi mươi mà điều thiết yếu là cơ hội ra sân cho họ. Man City có thể cho Jack mức lương hậu hĩnh, những danh hiệu, nhưng sau cùng cậu ta không trưởng thành mà chỉ thụt lùi ở đó. Và không chỉ Jack mà Scott Sinclair cũng là một cái tên thất bại tiêu biểu khác. Rõ ràng, tiền bạc đã đánh gục nhiều tài năng trẻ của bóng đá Anh”.
“Nhìn Jamie Vardy mà học tập. Anh ấy không được ban cho tài năng tuyệt vời ở tuổi đôi mươi. Vardy phải chơi bóng nghiệp dư, luân chuyển qua nhiều CLB cấp thấp, nhưng cậu ấy không ngừng học hỏi, chăm chỉ tập luyện, nỗ lực phấn đấu từ tuần này qua tuần khác. Tất cả những gì cậu ấy muốn chỉ là chơi bóng”, Peter Reid lấy chân sút đang bùng nổ ở Premier League mùa này ra làm gương cho đám cầu thủ trẻ.