Sa thải Dunga là chuyện dễ, kể cả khi Copa America và Olympic 2016 đang đến rất gần. Mời người mới về để ngồi chiếc ghế HLV trưởng cũng không phải một vấn đề quá khó đối với các quan chức CBF lúc này. Rất nhiều HLV giỏi ở giải Serié A (hạng cao nhất hệ thống giải VĐQG Brazil) sẵn sàng ngồi chiếc ghế đội tuyển.
Tuy nhiên, vấn đề không thuộc về các HLV. Ngay cả khi CBF mời được Pep Guardiola ngồi lên ghế HLV trưởng, Brazil cũng khó trở lại vị thế của đội bóng từng 5 lần VĐTG - ít nhất là trong vòng 5 năm tới.
Với Pep, để thành công cần phải có những cầu thủ đẳng cấp và phù hợp tư duy bóng đá của ông. Ở cấp CLB, Pep thoải mái mua cầu thủ để thực hiện các ý tưởng về đội hình.
ĐTQG không giống các CLB. Pep không thể mua người, mà phải sử dụng nguồn “tài nguyên” có sẵn. Mà bóng đá Brazil đã cạn kiệt “tài nguyên” từ nhiều năm nay. Neymar là ngôi sao đẳng cấp duy nhất mà bóng đá Brazil sản sinh ra kể từ sau World Cup 2010. Những Lucas Moura, Marquinhos, Oscar... vẫn mãi chỉ là tài năng trẻ.
Không phải ngẫu nhiên mà Dunga hết gọi Tardelli rồi Ricardo Oliveira - những kẻ đã hết thời, hay một Pato chưa bao giờ lớn để tìm kiếm “số 9”; cũng như đưa Robinho mà châu Âu chối bỏ (phải sang Trung Quốc dưỡng già) trở lại Selecao…
Người Brazil đã quen với cảm giác thống trị, là trung tâm của bóng đá thế giới để các quốc gia khác phải soi mình, hay tự vào về việc “xuất khẩu” cầu thủ. Những điểm nhấn này đã đi vào quá khứ, và đây là lúc NHM Brazil phải quen với thực tế là bóng đá Samba đã suy thoái.