Giàu rất dễ bị… chửi
Trong mấy tuần qua, không khó cảm nhận cả thế giới dường như đều chống lại Jose Mourinho. Bởi chưa cần Chelsea bại trận, mà chỉ cần chia điểm, “Người đặc biệt” đã phải giơ đầu chịu báng. Ngay cả những chiến thắng quan trọng trước Arsenal ở Premier League hoặc Dynamo Kiev tại Champions League chẳng đủ để xoa dịu nỗi thất vọng của NHM. Tuy nhiên, có chi tiết mà phần lớn những người công kích Mourinho đang cố tình xem nhẹ: Chưa thấy thành viên nào ở Chelsea hoài nghi khả năng lật ngược tình thế của HLV BĐN, bao gồm cả các CĐV. Đương nhiên, vụ kiện cáo của cô bác sỹ Eva Carneiro lại là chuyện khác.
Từ đó, có thể thấy rằng thầy trò Mourinho đúng là đang sa sút, nhưng vấn đề chỉ càng nghiêm trọng do thói ghen ăn tức ở của những người ngoài Chelsea. Trên thực tế, đây chẳng là chuyện lạ, vì thói đời vốn thế. Chỉ cần ngược dòng thời gian là không khó kiếm cả đống ví dụ cho thấy mọi CLB giàu có đều có nguy cơ bị… chửi. Không bằng kiểu này thì kiểu khác, từ Chelsea, Man Utd, Man City tới Real Madrid. Dĩ nhiên, chẳng phải lúc nào các đội bóng này đều bị đưa lên đoạn đầu đài, vì khi họ đang thắng như chẻ tre, bất kỳ lời công kích nào đều dễ trở thành lố bịch.
Nhưng chỉ cần “đại gia” ấy trót hụt bước, mọi ức chế dồn nén bấy lâu nay đều ụp ngay lên đầu họ, và trò “bỏ đá xuống giếng” theo kiểu hội đồng như thế càng dễ lan rộng thành phong trào nếu lối chơi của CLB ấy thiếu hấp dẫn như Chelsea của Mourinho. Do đó, Mourinho đang cần thắng tại Britannia để dập tắt ngay những chỉ trích mà ông có thể chịu đựng được, nhưng các học trò chưa hẳn làm được. Tất cả đều nhằm vào lợi ích cho Chelsea.
Nỗi sợ lớn nhất của Mourinho
Nhưng vượt lên trên tất cả, Mourinho cần giành chiến thắng để Roman Abramovich không thất vọng. Tuy nhiên, mục tiêu này chưa hẳn như dư luận lầm tưởng là Mourinho đang có nguy cơ mất việc. “Người đặc biệt” từng tuyên bố ông không sợ bị sa thải, và rất có thể đây đúng là sự thật. Bởi lẽ, thời gian gắn bó với bóng đá của ông chủ người Nga đã đủ dài để Abramovich nhận thức được những yếu tố nào có thể tác động tới thành công hoặc thất bại của đội bóng. Vì vậy, những người muốn “giết” Mourinho hoặc Chelsea đừng kỳ vọng lần này, Abramovich sẽ quyết định vội vã như 8 năm trước.
Do đó, những cầu thủ muốn “bật” Mourinho như từng làm với chính ông ngày trước hoặc với Luiz Felipe Scolari thì hãy đợi đấy: Cửa sổ chuyển nhượng mùa đông sắp tới rất có thể trở thành cuộc thanh lọc nội bộ quyết liệt để đem lại sức sống mới cho Chelsea. Nguyên nhân rất dễ hiểu: Abramovich sẽ không để “quyền lực đen” tồn tại trong phòng thay đồ, nhất là khi thay đổi các trụ cột quá dễ so với tìm HLV giỏi hơn Mourinho. Bên cạnh đó, cần nhận thấy phần lớn các vụ tuyển mộ của Chelsea mấy năm qua đều liên quan đến cầu thủ trẻ, chứng tỏ khi mời Mourinho trở lại Stamford Bridge, Abramovich muốn thiết lập phiên bản mới của Man Utd với Sir Alex Ferguson tại London, thay cho những thành công ngắn hạn. Ở tuổi chỉ vừa qua 50 cùng tài năng từng chinh phục thành công ít nhất 4 cường quốc bóng đá, Mourinho đích thực là chọn lựa tuyệt vời cho vị trí “kiến trúc sư”.
Vì vậy, ánh mắt của Mourinho trong mấy tuần qua ắt hẳn không phải là nỗi sợ của kẻ sắp gia nhập đội quân thất nghiệp, nhất là khi chân trước vừa rời Chelsea, ông chắc chắn sẽ nhận ngay mời chào từ các đội bóng lớn khác, đặc biệt là PSG. Ánh mắt ấy xem ra chỉ chất chứa nỗi buồn thăm thẳm của người cảm thấy có lỗi, vì không triển khai suôn sẻ ý tưởng của Abramovich do không kiểm soát được nội bộ. Nguyên nhân có thể do Mourinho chủ quan, như các ông chủ công ty lớn hoặc những chính trị gia lừng lẫy thường có ảo giác bản thân nay đã đủ cường đại để nắm giữ mọi việc trong tay. Thế nhưng, tùy thuộc vào độ mạnh yếu từ sự ủng hộ của Abramovich, vấn đề của Mourinho nói lớn thì lớn, mà nhỏ cũng có thể nhỏ, như chính Sir Alex từng thể hiện tại Old Trafford khi sẵn sàng bán bất cứ cầu thủ nào muốn nổi loạn nhằm đảm bảo kế hoạch vận hành theo đúng ý tưởng đề ra.
Với 22 bàn thua ở mùa này, Chelsea đã để lọt lưới hơn nhiều cả toàn bộ mùa 2004/05 (15 bàn) và tương đương với toàn bộ mùa 2005/06 (22 bàn).
Trong toàn bộ các nhà vô địch Premier League, Chelsea hiện là ĐKVĐ kém nhất qua 11 vòng đấu với vỏn vẹn 11 điểm. “Kỷ lục” cũ thuộc về Blackburn Rovers với 14 điểm ở mùa 1995/96.
Với 63 lần Chelsea để cho đối phương dứt điểm chính xác, Sunderland là đội duy nhất tỏ ra lỏng lẻo hơn với 69 lần.
Loic Remy đã ghi 3 bàn chỉ qua 3 lần đối đầu với Stoke ở Premier League.