Thống kê cho thấy sau 16 trận đã qua dưới quyền Antonio Conte, Tuyển Ý mới ghi 23 bàn, tức hiệu suất khiêm tốn: 1,43 bàn/trận. Và dù so sánh chỉ ra rằng thành tích này khá hơn so với con số 21 bàn/16 trận cuối dưới triều đại Cesare Prandelli, thì đây không phải sự tiến bộ đáng kể. Sự thật, kể từ khi nắm quyền Conte không chỉ loay hoay với các sơ đồ, nhân sự, khi định hình lối chơi cho Azzurri theo phong cách của ông. Mà điều Conte thấy khó khăn nhất chính là việc phải lựa chọn ra những tiền đạo trong bối cảnh bóng đá Italia từ lâu không còn sản xuất ra những cây săn bàn chất lượng nữa. Có tới 7 tiền đạo đã ghi bàn cho Tuyển Ý dưới thời Conte nhưng họ đóng góp vỏn vẹn 11/23 bàn, tức chưa nổi 50%, quá khiêm tốn. Và nếu chân sút tốt nhất của Azzurri trong hơn một năm rưỡi qua là Graziano Pelle (4 bàn), một ngôi sao nở muộn (sắp bước sang tuổi 32) thì nó cũng phản ánh đúng thực trạng sa sút cả về chất lẫn lượng của các tiền đạo Ý lúc này.
Dẫu sao, vẫn còn may cho Conte và Azzurri, bởi sau 3 bàn ở vòng loại EURO cùng 1 bàn ghi vào lưới Tuyển Anh ở trận giao hữu, Pelle vẫn chơi khá ổn định ở cấp CLB. Mùa trước Pelle có 16 bàn cho Southampton, sau khi anh chuyển tới từ Feyenoord với hành trang là 55 bàn/2 mùa ở đó. Còn mùa này, Pelle có 12 bàn và riêng 2 trận gần nhất ở CLB Pelle ghi 3 bàn. Giờ chẳng phải tranh cãi xem Pelle có phải “số 9” tốt nhất với Azzurri hay không. Mà vấn đề còn lại nằm ở các giải pháp tấn công khác.
Cầu thủ nhập tịch Eder là tiền đạo tốt thứ 2 sau Pelle dưới triều đại Conte, với 2 bàn. Nhưng sau nửa đầu mùa ghi tới 12 bàn cho Sampdoria thì từ khi chuyển sang Inter hồi tháng 01, Eder đã tịt ngòi gần 600 phút. Còn nữa, Vua phá lưới Serie A mùa 2013/14, Ciro Immobile - người ghi bàn đầu tiên dưới triều đại Conte (2-1 Hà Lan), trong gần 2 mùa trở lại đây lang thang từ Dortmund tới Sevilla rồi trở lại Torino ghi chưa nổi 20 bàn, giờ cũng không đáng tin. Và dù đã xuất hiện những gương mặt trẻ trung như El Shaarawy đang hồi sinh từ khi về Roma hồi tháng 1 (5 bàn), hay siêu dự bị ở Juve như Simone Zaza (7 bàn mùa này), hoặc cầu thủ nhỏ con đã trưởng thành ấn tượng Lorenzo Insigne (12 bàn), thì đó cũng chưa phải những cây săn bàn thực sự lợi hại. Giờ thời gian không còn nhiều và Conte cũng hiểu rằng 2 trận giao hữu với các đối thủ mạnh như TBN, Đức sẽ là cơ hội cuối cùng để ông tìm ra một hàng công đủ mạnh và đáng tin cậy nhất có thể. Làm được không?