Cao thủ đầu tiên phải kể đến là Eden Hazard của môn phái Nhu Đạo (Judo). Đầu năm 2001, sau khi xem về Judo qua những chương trình thể thao ở Bỉ, Hazard rất mê nên đã xin bố mẹ cho học môn võ truyền thống nổi tiếng của người Nhật Bản này. Tới năm 2003, sau hơn 2 năm miệt mài tập luyện, cậu bé 13 tuổi Hazard đã đeo đại xanh lam, đẳng 2. Sau này, vì muốn tập trung phát triển bóng đá, Hazard mới quyết định bỏ hẳn tập Judo. Tuy nhiên, hơn 2 năm tập Judo không hoài phí thời gian của ngôi sao Chelsea. Trong một cuộc trả lời phỏng vấn báo chí Anh năm 2012, Hazard khẳng định: “Nhờ Judo, đôi chân tôi linh hoạt, biết mình phải né đòn ra sao, ngã như thế nào để tránh chấn thương”.
Wilfried Bony cũng là một cao thủ Nhu Đạo. Sư phụ của tiền đạo Man City chính là thân mẫu của anh, bà Anne Marie Bony. Trước khi lấy ông thầy giáo dạy toán Amedee Shemiz Bony rồi sinh ra ngôi sao Man City, bà Anne từng là võ sĩ nổi tiếng trong thành phần ĐTQG Judo Bờ Biển Ngà. Bony khẳng định với tờ Guardian: “Tôi thừa hưởng gen thể thao của mẹ, một võ sĩ Judo nên khỏe mạnh tự nhiên mà không cần tập gym. Tôi còn không biết tới kỹ thuật đẩy tạ. Nhưng những gã đẩy được 100 kg tạ thử vào sân so tài với tôi xem”.
Nhưng nếu Eden Hazard vận dụng Nhu Đạo để “phòng thủ”, né chặt chém và ngã an toàn tránh chấn thương thì bên phe Man City, Wilfried Bony lại không ngần ngại dùng môn võ này để… tấn công đối phương. Chẳng thế mà hồi tháng 09/2014, trong trận Swansea City gặp Southampton, trọng tài đã phải rút thẻ vàng thứ hai đuổi Bony vì những lỗi thô bạo liên tiếp với hậu vệ Maya Yoshida. Sau này tiền vệ Nhật Bản – người chẳng lạ gì môn võ truyền thống quê mình mới quả quyết rằng, Bony đã sử dụng thuật “tá lực đả lực”, tức là “mượn sức đánh sức” để quật ngã anh.
Phe Man City còn một cao thủ võ lầm khác là Fernandinho. Theo truyền thông xứ Samba thì tiền vệ 30 tuổi này rất giỏi Nhu thuật Ba Tây (Brazilian Jiu-Jitsu).
Đàm Vĩnh Tuy