Pedro Talinhas, một cựu HLV của Cristiano Ronaldo ở đội tuyển trẻ quốc gia cho biết: “Ronaldo sẽ không trở thành cầu thủ như ngày hôm nay nếu anh ấy có một gia đình vững chắc hơn ở phía sau”. Mối liên hệ giữa ảnh hưởng của gia đình đối với sự ra đời của “người ngoài hành tinh” CR7 dường như là điều tồn tại nếu ngược thời gian trở lại thời thơ ấu.
Tìm đến Madeira, một hòn đảo nhỏ của Bồ Đào Nha đầy những đồn điền mía và chuối, người hâm mộ có thể được nghe những câu chuyện về gia đình Ronaldo.
Mẹ của Ronaldo là bà Maria Dolores dos Santos Aveiro, sinh ra ở Canical, một làng chài nhỏ. Bà đã là một đứa trẻ mồ côi khi mới 5 tuổi và được gửi đến một trại trẻ mồ côi, tách khỏi anh em của mình. Ở đây, giữa sự trừng phạt về thể xác và nỗi nhớ nhà, Dolores không làm gì khác ngoài khóc, hy vọng được gặp lại gia đình.
Mọi thứ còn tồi tệ hơn, khi người cha tái hôn, bà trở về nhà với anh em và 5 đứa con trai khác của người mẹ kế. Bà bị đối xử tồi tệ hơn so với những gì đã nhận từ các nữ tu ở trại trẻ mồ côi.
Dolores bắt đầu phải làm việc từ rất sớm bằng cách đan giỏ bằng liễu gai cho nông dân. Bà đã gặp Jose Dinis Aveiro, quản lý một cửa hàng cá và là cha đẻ tương lai của Ronaldo, phải lòng người đàn ông này.
Hai người kết hôn, Elma và Hugo được sinh ra. Nhưng rồi Dinis được gửi ra mặt trận, chiến đấu ở các thuộc địa của Bồ Đào Nha đấu tranh giành độc lập. Khi trở về, ông Dinis như thân tàn ma dại với chứng nghiện rượu.
Một lần nữa, Dolores vẫn không có người chèo chống gia đình, buộc phải chuyển đến Paris để làm người giúp việc và gửi tiền về nhà. Nhưng nỗi nhớ nhà quá mạnh mẽ, bà trở về Madeira, có thai cô con gái thứ ba Catia.
Rồi bà Dolores mang thai lần thứ tư, không có tiền và với một người chồng nghiện rượu. Cristiano Ronaldo dos Santos Aveiro sinh ra vào ngày 5/2/1985 tại Funchal, thủ phủ của đảo, được gọi là Ronaldo để vinh danh Tổng thống Hoa Kỳ Ronald Reagan.
Trong cuốn sách “CR7 - La Biografia” của Guillem Balague, tác giả nói rằng Ronaldo thậm chí luôn đến trường với một quả bóng dưới tay và ngay khi về nhà, anh chơi trong một con hẻm có hai hòn đá để đánh dấu khung thành. Một người hàng xóm nói rằng Abelhinha (“Ape nhỏ”, biệt danh của những đứa trẻ ở trường bóng đá Andorinha được đặt cho CR7 vì nhanh nhẹn và quỷ quyệt như một con côn trùng) “đã tạo ra những pha nguy hiểm đáng kinh ngạc bằng chai nhựa. Cậu ấy ném nó lên không trung và không bao giờ để nó rơi xuống đất”.
Ronaldo đá bóng khoảng mười giờ một ngày. Bóng đá giúp anh giải tỏa tâm trí và hơn hết là không đánh mất mình bằng ma túy như điều xảy ra với anh trai Hugo. Nó giúp anh trở nên tham vọng hơn để thoát khỏi hoàn cảnh khốn khó.
Hugo Pina, đối tác cũ của Ronaldo tại trường bóng đá, nhớ lại: “Anh ấy tập luyện một mình để nhanh như Thierry Henry, lúc đó là cầu thủ nhanh nhất thế giới. Tôi thức dậy vào buổi sáng và anh ấy đã rê bóng, chạy trên những con đường dốc, đôi khi trong thời tiết ba mươi lăm độ, một sức nóng khủng khiếp.
“Mỗi ngày trong phòng anh đều tập bụng và chống đẩy. Hai hoặc ba lần một tuần anh ấy thức dậy vào ban đêm và nhón chân đi đến phòng tập thể dục. Anh ấy không được phép vào lúc đó và đã trèo qua hàng rào, trèo lên mái nhà và đi qua một cửa sổ. Anh ấy bị cho rằng quá gầy, vì vậy anh đã tập tạ và chạy trong bốn mươi phút trên máy chạy bộ. Cuối cùng, họ phải khóa phòng tập thể dục...”.
Trong một cuộc trò chuyện sau này, cựu HLV Pedro Talinhas nói rằng, nếu Ronaldo được sinh ra trong 10% gia đình Madeira được tạo thành từ những người giàu mới trở về nhà sau khi tìm được vận may ở nơi khác thì có thể chúng ta sẽ không được thấy CR7.
Rốt cuộc, Ronaldo chính là tấm gương của một cậu bé đam mê bóng đá, sử dụng nó để thoát khỏi cuộc sống khó khăn đã ám ảnh suốt thời thơi ấu.