Vào dịp kỷ niệm sinh nhật lần thứ 60 của cầu thủ chạy cánh Damir Desnica, hãy cùng nhớ lại một trong vụ truất quyền thi đấu kỳ lạ và bất công nhất lịch sử bóng đá.
Vào thập niên 80 thế kỷ trước, Desnica đã trở thành cầu thủ nổi tiếng của HNK Rijeka. Cho đến bây giờ, ông vẫn được coi là huyền thoại ở đội bóng hàng đầu Croatia này. Trên đấu trường châu lục, Rijeka từng lọt vào tới tận tứ kết Cúp C1 mùa giải 1979/80 và thua Juventus với tổng tỷ số 0-2. Nhưng ký ức nổi tiếng nhất lại là cuộc đối đầu gã khổng lồ Real Madrid.
“Đó là vụ cướp trắng trợn”, Desnica vẫn nói như vậy về chiến thắng của Real Madrid trước Rijeka yêu quý của mình trong trận lượt về vòng 2 UEFA Cup vào năm 1984. Thật khó để không đồng ý về quan điểm ấy. Cầu thủ chạy cánh này và đồng đội đã đến sân Santiago Bernabeu với lợi thế dẫn 3-1 sau khi thống trị cuộc đụng độ đầu tiên ở Nam Tư cũ. Đáng tiếc là họ đã bị đánh bại một cách buồn rầu và thất vọng.
Vào thời điểm đó, Real Madrid tự hào với đội hình hùng hậu với những ngôi sao lớn như Michel, Jorge Valdano và tài năng trẻ Emilio Butragueno. Nhưng đội bóng Hoàng giá Tây Ban Nha phải cần tới sự giúp đỡ rất lớn từ trọng tài Roger Schoeters.
Rijeka có 3 cầu thủ bị đuổi khỏi sân trong trận đấu đó, bao gồm Desnica. Họ chỉ chịu một bàn thua và chơi thiếu một người cho đến khi Desnica nhận thẻ vàng thứ hai ở phút thứ 74. Ông đã bị Schoeters cáo buộc câu giờ khi thực hiện quả phạt góc và nhận liền thẻ vàng thứ hai do bất đồng quan điểm sau khi trọng tài khiển trách về hành vi phạm lỗi trước đó. Điều đáng nói ở đây không phải việc trọng tài thổi phạt có chính đáng hay không mà là Desnica bị câm điếc.
“Tôi bị đuổi khỏi sân vì phản đối, đó là điều không thể, bởi vì tôi không thể nói được”, ông giải thích trong một cuộc phỏng vấn năm 2011 với tờ AS.
Desnica bị câm điếc bẩm sinh khiến cuộc sống trở nên khó khăn. Ông bị những đứa trẻ khác ở trường bắt nạt, nhưng sân bóng đá đem đến một lối thoát. Ông không thể nghe thấy những người xung quanh, nhưng có thể cảm nhận được chúng. Thậm chí không cần nhìn, ông cũng biết người khác ở đâu.
Khi nhận chỉ thị, ông giải thích: “Tôi chưa bao giờ có vấn đề giao tiếp với các đồng đội vì tôi có thể đọc môi của họ”. Đó là sự thật, tuy nhiên, Desnica không được bảo phải làm gì, bởi vì ông biết rất rõ cách tốt nhất để tàn phá trong vòng cấm đối phương.
Cựu đồng đội ở Rijeka - Zdravko Pugelj tiết lộ: “Khi nhận được bóng, anh ấy chỉ cần chạy trực tiếp về phía khung thành và hoặc là ghi bàn hoặc giành được một quả phạt đền”.
Trên thực tế, Desnica vẫn duy trì thế mạnh đó mà lẽ ra đã đem về 2 quả penalty tại Bernabeu sau khi bị hậu vệ phải Chendo đốn ngã hai lần trong vòng cấm của Real Madrid. “Trọng tài người Bỉ hủy hoại chúng tôi. Tôi biết rằng UEFA treo còi ông ta vĩnh viễn sau trận đấu đó”, ông than vãn về trận thua 0-3 này mà nó đã mở đường cho Real Madrid giành chức vô địch giải đấu.
Sự bất công mà Desnica chịu đựng không chỉ dừng lại ở đây. Khi ông còn thi đấu, các quan chức CLB thậm chí còn thường xuyên lừa dối ông về thu nhập của mình.
Con gái của Desnica - Maja từng cho biết: “Khi còn là một đứa trẻ, tôi đã phải gọi chủ tịch và giám đốc câu lạc bộ để đòi được số tiền mà ông kiếm được bởi vì mẹ tôi cũng bị điếc. “Đó thực sự là thời điểm khó khăn, chúng tôi hầu như không có tiền để sinh sống. Bây giờ đã có một chút tốt hơn bởi vì cha tôi có chế độ hưu trí kể từ khi ông tham dự Olympic các vận động viên khiếm thính vào năm 1973 và giành Huy chương Đồng”.
Trong sự nghiệp cầu thủ, Desnica đã giành được 2 Cúp Nam Tư và ghi được 55 bàn thắng trong 265 trận để trở thành một huyền thoại ở Rijeka vào giữa những năm 1976 và 1985 trước khi trải qua 5 năm ở Bỉ với KV Kortrijk. Cuối cùng, ông treo giày ở tuổi 41 sau khi vinh dự một lần khoác áo đội tuyển Nam Tư vòng loại EURO 1980 gặp Romania và ghi bàn.
Sự nghiệp của Desnica cũng bị gián đoạn bởi những chấn thương và ông thừa nhận rằng, là một cầu thủ chạy cánh khéo léo, ông sẽ được bảo vệ tốt hơn và được trả lương hậu hĩnh hơn trong kỷ nguyên hiện đại. Desnica cảm thấy rằng bóng đá hiện nay không còn lãng mạn như trước đây nữa: “Thời của tôi, chúng tôi đã chơi với trái tim của mình. Ngày nay, bóng đá là tất cả tiền bạc”.
Nhưng điều đáng buồn hơn cả là cách ông bị đối xử ở CLB cũ: “Tôi đã bị sa thải khỏi học viện thanh thiếu niên tại FC Rijeka 2 năm trước vì khuyết tật của mình. Tôi thật sự thất vọng vì tôi rất thích làm việc với trẻ em. Bây giờ tôi là một người gác cổng tại một sân bóng đá tại Rijeka”.
Cuộc sống đã không đối xử công bằng với Desnica. Tuy nhiên, ông không phải là một người cay nghiệt. Ông không giữ mối hận thù: “Chúa đã lấy mất khả năng nghe của tôi, nhưng đã cho tôi một tài năng. Và một tình yêu bóng đá”, ông nói.