Tại Man Utd, Ben Thornley từng được xem như ngôi sao trẻ số 1, với tài năng và tương lai được dự báo còn xuất sắc hơn cả những Ryan Giggs, Paul Scholes và David Beckham. Thế nhưng, một cú tắc bóng định mệnh đã làm thay đổi mọi thứ...
Đó là một ngày chủ nhật, những năm đầu thập kỷ 90. Matt Busby có mặt ở đó và Nobby Stiles cũng vậy, cùng với nhiều người khác.
Họ nhâm nhi những ly whisky tại một bar rượu ở Sale, tán gẫu về bóng đá và bất chợt một câu hỏi được đặt dành cho Stiles, lúc đấy dẫn dắt đội B của Man Utd.
Ai là cầu thủ trẻ xuất sắc và triển vọng nhất tại Man Utd lúc này? Stiles không do dự: "Ben Thornley!".
"Gì cơ, ông có tính Ryan Giggs không đấy?" - một câu hỏi khác. "Ben gần giống với George Best mà tôi đã thấy", Stiles trả lời và nó khiến Sir Busby không nháy mắt, hơi lặng đi vì một điều ngạc nhiên ông nghe thấy.
Ben Thornley (thứ 2 từ phải sang) cùng lứa bạn 1992 trong một buổi xem hòa nhạc của danh ca Bryan Adams
Từ tài năng xuất sắc nhất thế hệ 92 đến một bi kịch...
Thornley sinh ra ở Salford và cậu nhóc có khuôn mặt bầu bĩnh lớn lên cùng với nhiều hoài bão. Gia nhập mái nhà Man Utd ở tuổi 14, năm 1989, và tiền vệ cánh này ra mắt đội 1 khi vào sân thay người tại West Ham.
Lúc đó anh 19 tuổi và có mặt trong đội hình ở trận bán kết FA Cup năm 1994 trước Oldham. Khi tương lai tươi sáng đang rộng mở, bị kịch không thể tin nổi đã xảy ra vì chỉ trong chớp mắt mọi thứ tốt đẹp đều biến mất khỏi cuộc đời cầu thủ trẻ này.
Có mặt trong đội hình dự bị gặp Blackburn, Thornley là nạn nhân của một cú tắc khủng khiếp từ Nicky Marker, một cầu thủ 28 tuổi lúc đó.
Đầu gối của anh không vỡ vụn nhưng dây chặng phụ giữa đứt. Cả hai dây chằng chữ thập cũng đứt, trong khi mặt khum giữa rời ra và gân kheo đứt.
Tai nạn khủng khiếp đó còn hơn cả cơn ác mộng. Sau này, Thornley thừa nhận: "Cú tắc bóng đó chính là kẻ sát nhân với tôi...".
Rob Swire, chuyên gia vật lí trị liệu của Man Utd lúc đó, cho biết, đó là chấn thương đầu gối tồi tệ nhất mà ông từng chứng kiến trong 30 năm. HLV Alex Ferguson, người có mặt trên khán đài lúc đó, giận điên lên và khẳng định rằng, Thornley với sự ủng hộ của Man Utd phải kiện Marker và Blackburn.
5 năm sau anh đã nhận được khoản tiền bồi thường. Nhưng khoản bồi thường vô giá mà Thornley đã phải trả bằng cả tương lai xán lạn, rốt cuộc, không ai đền nổi...
Đành rằng, một tài năng trẻ không thực hiện được ước mơ sự nghiệp vì chấn thương quái ác không hiếm, nhưng trường hợp của Thornley thì thực sự thất vọng khi nhìn vào xuất phát điểm và tài năng của anh.
Tất cả đều biết đến thế hệ vàng 92 của Man Utd, một tập thể đã giành FA Cup trẻ năm đó - thành công đầu tiên của CLB tại giải này kể từ năm 1964 - đã thăng hoa sau này như thế nào. Tuy vậy, không phải ai cũng biết Thornley từng là người được đánh giá xuất sắc nhất "Class 92".
"Ben vượt trội tất cả, vì thế, chúng tôi đều buồn và sốc với những gì anh ấy phải chịu đựng," David Beckham nói. "Không nghi ngờ gì, anh ấy là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất của Man Utd và bóng đá Anh."
Paul Scholes thì mô tả Thornley "hơn một tầm so với chúng tôi, anh ấy có thể làm được mọi thứ". Trong khi Gary Neville cho biết anh là "một trong những tài năng nổi bật nhất mà tôi có dịp chơi cùng".
Thornley đã nỗ lực sau ca phẫu thuật nhưng như là định mệnh dập tắt khả năng và quyết tâm của anh, đến mức anh chỉ có thêm 13 trận cho Man Utd từ năm 1995 đến 1998.
Và Thornley phải chấp nhận thực tế mới, trước khi khép lại sự nghiệp vào tháng 11/2003 ở tuổi 28, sau một thời gian thi đấu cho Huddersfield, Aberdeen, Blackpool và Bury.
Ngoài ra, anh cũng chơi cho Halifax, Bacup Borough, Salford City và Witton Albion.
Không gì thất vọng và đau đớn hơn cho Thornley khi anh phải chứng kiến bạn bè từ Man Utd vươn tới đỉnh cao. Nên nói thêm là Ben rất thân với Gary Neville và Beckham, cũng như với Giggs, Scholes, Nicky Butt và Phil Neville.
Mặc dù vậy, một trong những điều tuyệt vời nhất có thể nói ở Thornley là không bao giờ anh thấy ghen tị. "Tôi tự hào về những gì họ đã đạt được, cũng như những cầu thủ trong thế hệ 92 như Keith Gillespie, Robbie Savage, Chris Casper và John O'Kane," Thornley nói.
"Tôi không biết tôi có thể làm được gì nhưng tôi biết mình đã có cơ hội để nỗ lực."
Trong cuốn sách "Tackled: The Class of 92 Star Who Never Got To Graduate" - ghi lại sự nghiệp kém may mắn của Thornley xuất bản sau này đã tiết lộ thêm rất nhiều khoảnh khắc đau khổ.
Nhưng như đã nói ở trên, khoảnh khắc định mệnh chính là cú tắc bóng kinh hoàng năm nào. Đó là phút 65 ở trận đấu của đội hình dự bị MU trước Blackburn.
HLV của đội trẻ Man Utd lúc đó là Jim Ryan vì để chuẩn bị cho bán kết FA Cup đã hỏi Thornley liệu anh có thể tiếp tục được hay cần ra sân nghỉ ngơi. "Được mà, Jim, tôi ổn," anh trả lời.
Nhưng chỉ 5 phút sau, Marker nhảy và đạp lên đầu gối của anh.
Điều gì sẽ xảy ra nếu Thornley rời sân trước đó? Đó là một câu hỏi ám ảnh. "Mọi người luôn hỏi tôi vậy," Thornley nói. "Đấy có lẽ là quyết định tồi tệ nhất trong cuộc đời của tôi và nó đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời của tôi."
Hậu Man Utd
Sau khi rời Man Utd, không hẳn mọi chuyện hoàn toàn tồi tệ cho Thornley. Anh vẫn chơi tốt ở Huddersfield và Aberdeen trong những mùa giải đầu tiên, thế rồi nỗi thất vọng, sự giận dữ đã lấy đi sự tập trung của anh. Trong tình thế này, anh đành lấy rượu để an ủi.
Năm 2006, Thornley chạm đáy khủng hoảng. Anh ly thân với vợ, Claire - mẹ của cậu con trai 14 tuổi, Lucas - vào tháng 1 và anh sau đó trở nên điên loạn. "Tôi tới quán rượu này rồi quán rượu khác, ngủ với nhiều người phụ nữ, rồi nhậu nhẹt suốt ngày, không ngủ, không ăn, chỉ uống và uống," Thornley nói.
"Ai đó đã nói: 'Nếu anh không quan tâm bản thân, anh sẽ tự giết mình mất.' Đột nhiên, sau 8 hay 9 tháng gì đó, tôi dừng lại. Tôi tự nhủ với bản thân: 'Không! Mình không thể tiếp tục thế này.'"
Thornley dần lấy lại sự cân bằng trong cuộc đời, chủ yếu nhờ vào Lesley, bạn gái của anh trong 10 năm qua, và giờ, anh làm việc cho kênh truyền hình của Man Utd. Nên nhớ, trước đó, anh từng trải qua đủ nghề, từ lái xe minicab, quản lý nhà hàng cho tới thợ lợp ngói nhà.
Có thể, vinh quang đỉnh cao trong sự nghiệp quần đùi áo số đã chối bỏ phũ phàng và không gọi tên Ben Thornley. Nhưng có lẽ đúng như tên trong cuốn tự truyện: "Tackled: The Class of 92 Star Who Never Got To Graduate", lứa ngôi sao 92 của MU sẽ không bao giờ quên người bạn đồng trang lứa tài năng xuất sắc nhất nhưng đã không thể "tốt nghiệp" lứa trẻ để vươn tới đỉnh cao, chỉ vì một cú tắc bóng định mệnh...
MẠNH HÀO (lược dịch)