Sở dĩ lần đó chỉ có 25.000 khán giả tới sân là do nước Mỹ đang hướng sự chú ý vào một vấn đề khác: chuẩn bị cho VCK World Cup đầu tiên tổ chức tại nước này. Tuy nhiên, người Italia không để ý tưởng đó chết yểu: sau khi mon men trở lại Mỹ cũng như thử nghiệm ở Libya thì mấy năm gần đây, Supercoppa Italiana đã trở thành quen thuộc với người dân Bắc Kinh, riêng hè trước, họ mới “chào hàng” ở Doha (Qatar).
Học theo người Italia, người Pháp – thường nghĩ ra những giải đấu hoặc phần thưởng quan trọng cho bóng đá – bắt đầu đưa Siêu Cúp của họ ra bên ngoài biên giới từ năm 2009. Vậy là Trophee des Champions một đi không trở lại với các địa điểm tổ chức như Canada, Tunisia, Morocco, Mỹ, Gabon và Trung Quốc. Đến bây giờ nhìn lại, cả Pháp lẫn Italia ắt hẳn đều có cơ sở để hài lòng về quyết định “xuất khẩu” Siêu Cúp, vì nhờ đó, họ mới có hy vọng đổi đời.
Trước hết là người Pháp: nếu không có PSG, Ligue 1 hiện chắc rớt xuống nhóm anh hào hạng… ba như Nga, Bỉ, Hà Lan hoặc Ukraine với vỏn vẹn 2 suất dự Champions League. Nhưng nếu không nhờ Siêu Cúp xuất ngoại, PSG có lẽ không được như hiện nay. Bởi chẳng phải tình cờ mà 1 năm sau khi thua ở Siêu Cúp lần thứ 2 diễn ra ngoài nước Pháp, PSG bắt đầu được Qatar Sports Investments đầu tư, trước lúc thâu tóm toàn bộ cổ phiếu vào năm 2012.
Những nhà đầu tư thường không vội vã, nên quãng thời gian 1 năm ấy đủ để họ quan sát và chọn PSG do có dấu hiệu tiến bộ: từ nửa cuối Ligue 1 mùa 2009/10 leo lên nhóm có suất dự Europa League. Hệ quả là sau đó, Monaco lọt vào tầm ngắm của tỷ phú Nga Dmitry Rybolovlev và trở thành gã nhà giàu mới. Chỉ tiếc đây là cuộc “lột xác” nửa vời do dòng họ Grimaldi cai trị công quốc không buông bỏ 1/3 quyền sở hữu CLB, nên Rybolovlev chẳng thiết tha đầu tư mạnh, khiến Monaco nhanh chóng “mèo lại hoàn mèo”.
Xét ra, người Italia được lợi mang tính căn cơ hơn. Trước hết, còn gì tuyệt hơn khi 6 trận Siêu Cúp gần đây thu hút tới 300.000 khán giả, so với những lần chỉ đạt 20-30.000 người, thậm chí có khi chỉ hơn 5.000 ghế trên sân có chủ. Và nhờ quảng bá tên tuổi sang châu Á, Juventus ngày càng giảm lỗ, thậm chí mùa qua chỉ lỗ vài triệu euro, mà nguyên nhân chủ yếu là do cần đầu tư quá nhiều tiền để xây sân mới. Hệ quả tích cực chẳng cần phải đợi lâu: Juventus tiếp tục thống trị Serie A, thậm chí còn trở lại chung kết Champions League.
Không chỉ vậy, sự lớn mạnh của Juventus đã thúc đẩy Italia “chạy” nhanh hơn nhằm giúp phần còn lại của Serie A đừng rớt lại quá xa. Kết quả là giờ đây, Italia có thêm ít nhất 3 CLB khác được phép xây sân mới. Quan trọng không kém, những trận Siêu Cúp tại châu Á đang thu hút các nhà đầu tư từ lục địa đông dân nhất tới Serie A hiện nghèo mạt rệp. Vì vậy mà chẳng phải ngẫu nhiên sau doanh nhân Indonesia Erick Thohir làm chủ Inter Milan, “đại gia” Thái Lan Bee Taechaubol cũng đang triển khai kiểm toán AC Milan trong 8 tuần trước lúc quyết định mua 48% cổ phần trong tay Silvio Berlusconi đang cạn tiền và nản chí.
THIÊN TỨ