Đẳng cấp người Thái hơn hẳn chúng ta, đó là điều khỏi phải bàn. Tuy nhiên cái cách tiếp cận trận chung kết giữa U19.Thái Lan và U19.Việt Nam cũng rất trái ngược, thể hiện rõ tâm thế chênh lệch giữa hai đội tuyển trẻ trước một trận đánh lớn.
Trước trận chung kết U19 Đông Nam Á 2015, U19.Thái Lan đã làm gì? Cả đội được xả trại đi chơi, tung tăng mua sắm và thư giãn.Họ thản nhiên cười đùa một cách rất vui vẻ như thể họ chẳng quan tâm đến trận chung kết.
Ngược lại với U19.Việt Nam thì sao? Trước trận đánh lớn chúng ta vẫn ra sân tập luyện bình thường, cần mẫn như những con ong sau một cuộc họp ngắn để rút kinh nghiệm.
Trước đó, U19.Việt Nam đã thể hiện sự yếu đuối và sự thiếu tự tin khi chỉ biết tìm điểm tựa vào tâm linh. HLV Hoàng Anh Tuấn đã đưa các cầu thủ U19.Việt Nam tới một ngôi chùa thiêng, để cầu xin những may mắn sẽ đến với đội tuyển.
Nhưng khi may mắn còn chưa thấy đâu, chúng ta đã liên tiếp phải đón nhận những gáo nước lạnh đến điếng người.
Rõ ràng, cái cách hướng tới trận chung kết cũng đã chỉ ra rằng, trong khi người Thái luôn đạt được sự tự tin cao nhất, thì với chúng ta lại hoàn toàn ngược lại. Dường như mỗi khi đối đầu với Thái Lan, chúng ta luôn bị đối diện với sự sợ hãi, một sự tự ti của kẻ chiếu dưới.
Tỷ số 6-0 là con số kinh hoàng với những cầu thủ trẻ U19.Việt Nam và những NHM bóng đá nước nhà. Nhưng nó phản ánh đúng trình độ phát triển của 2 nền bóng đá trong khu vực. Thất bại của U19.Việt Nam khá giống với trận thua của U23.Việt Nam cũng trước người Thái tại SEA Games 28 vừa qua, khi chúng ta để thua ngay từ tâm lý và thái độ thi đấu.
Dường như cứ gặp Thái, chúng ta đều bị tâm lý đè nặng khiến cho những đôi chân như đeo chì, càng đá càng thua thảm. Bài học về tâm lý, chúng ta đã học và học rất nhiều nhưng vẫn chưa thể thuộc.
Khoan hẵng nói tới những vấn đề chuyên môn như công tác đào tạo trẻ, câu hỏi là phát triển một lứa kế cận lứa Công Phượng như thế nào… bởi đó vẫn là vấn đề muôn thuở. Việc làm thế nào để đứng đầu khu vực Đông Nam Á hay vươn ra tầm châu lục thì vẫn còn nằm trên giấy và quãng đường từ những trang giấy đến với thực tế vẫn còn xa lắm!
Nhưng trước mắt, hãy nhìn các đội bóng chiếu dưới ở Premier League mà học tập. Vì sao các đội bóng “thấp cổ bé họng” hơn rất nhiều như Crystal Palace lại có thể đánh bại Chelsea ngay trên sân khách hay West Ham lại có thể tặng Liverpool “3 trứng” ngay tại Anfield, đó là vì họ biết cách để không sợ hãi. Có lẽ bóng đá Việt Nam cũng phải học tập những West Ham, Crystal Palace khi đối đầu với nguời Thái.
Chỉ khi chúng ta vượt qua được chính mình, vượt qua được những mâu thuẫn và sự sợ hãi thì khi đó chúng ta mới hy vọng làm được một điều gì đó lớn lao.
LÊ VĂN SƠN
Đây là bài viết tham dự cuộc thi “Ấn tượng thể thao” do báo Thể thao 24h tổ chức. Mời bạn đọc tham khảo nội dung của cuộc thi tại , và thể lệ cũng như giải thưởng của cuộc thi tại .