Một tình yêu bóng đá nồng nhiệt
Hễ sân cỏ nào có đội tuyển sông Lam Nghệ An thì sân cỏ đó sẽ trở thành “chảo lửa”. Khán giả bóng đá nước nhà từng trầm trồ, ngưỡng mộ đến thèm khát khi thấy làn sóng áo vàng của sông Lam phủ ngập mỗi khán đài. SVĐ Hàng Đẫy vốn vắng vẻ là thế, nhưng mỗi khi SLNA ra thi đấu với HN T&T là một lần sân Hàng Đẫy như sống dậy, máu lửa như chưa từng biết đến ảm đạm bởi những hò reo, những náo nức, cuồng nhiệt từ cổ động viên của đội bóng sông Lam.
Cô bạn tôi là một người mê bóng đá đến lạ lùng. Vào Nam hay ra Bắc, đá trận lớn hay trận bé, cứ hễ thấy đội tuyển xứ mình tham gia thi đấu ở đâu là cô lại sắp xếp cho bằng được công việc để sát cánh cùng các anh. Nhớ có lần, trong trận chung kết tranh Cúp Quốc gia vài năm về nước, khi SLNA ra sân với HAGL, cô gái ấy đang ốm đau đến rệu rã bởi những cơn sốt phát ban, vẫn một mực đăng ký vào danh sách cổ động viên. Những cơn mưa tầm tã trên sân vận động Thống Nhất (TP. HCM) ngày hôm ấy đã làm cô ướt mèm, cơn sốt thấm sâu vào da thịt, ấy thế mà sao trông cô mãn nguyện và hạnh phúc đến vô ngần.
Hình như cứ là người dân xứ Nghệ thì tình yêu bóng đá là một thứ tình yêu bản năng. Chẳng thế mà già trẻ gái trai, giàu nghèo hay sang hèn, là sinh viên hay công chức đều thấy lòng mình đầy phấn khích trước một trái bóng tròn. Chẳng lạ lẫm gì hình ảnh một chú nhóc theo cha vào sân cỏ, cổ vũ, hò hét như một cổ động viên đích thực. Cũng chẳng còn lạ lẫm gì hình ảnh những bóng hồng cuồng nhiệt trên khán đài. Độ ấy, khán giả bóng đá cả nước còn ngỡ ngàng và xúc động biết bao khi thấy một anh chàng với cái dáng vẻ lật khật do hội chứng down vẫn vẫy cờ hò hét đầy say mê và háo hức. Hỏi ra mới biết, với những cổ động viên sông Lam, người đàn ông kém may mắn đó đã là thành viên quen thuộc từ suốt bao năm nay.
Dường như trong tình yêu dành cho bóng đá, những cổ động viên của đội bóng sông Lam đã đặt trọn vẹn trái tim mình, họ đã cho đi hết thảy những cảm xúc từ hân hoan đến thất vọng, từ niềm vui đến những giọt nước mắt mà chẳng hề toan tính được hơn. Ta đã thấy họ khóc như một đứa trẻ trước mỗi trận thua, thấy những giọt nước mắt lăn dài, những ánh mắt chưa từng buồn đến thế khi đội tuyển xứ mình ra về với thất bại. Và ta cũng đã thấy họ cười hân hoan như chính mình vừa là người phá lưới, rạng rỡ sung sướng như chính bản thân vừa ghi một bàn thắng đẹp đến lẫy lừng.
Một tình người đậm sâu
Trong suốt chiều dài của cái nghiệp trái bóng tròn với lắm những thăng trầm và cay đắng, chưa một giây phút nào cổ động viên xứ Nghệ quay lưng với đội bóng của mình. Họ đã từng khóc, từng hoài nghi, từng thất vọng nhưng chưa từng một lần buông bỏ các anh.
Gần đây nhất, làng bóng đá xôn xao vụ Quế Ngọc Hải nhận mức phạt hơn 500 triệu đồng từ VFF sau khi gây chấn thương cho Anh Khoa trong trận đấu với SHB Đà Nẵng. Đối với Ngọc Hải, trong khi anh vừa tự dằn vặt bản thân vì sự cố sân cỏ lại thêm nỗi hoang mang với con số 500 triệu dường như là không tưởng, thì chính trong những giây phút khó khăn đó các cổ động viên đã đến bên anh. Họ cùng đồng sức đồng lòng, kêu gọi mọi người quyên góp giúp Hải giảm bớt những gánh nặng tài chính, cùng an ủi và động viên tinh thần anh. Cầm số tiền cổ động viên giúp đỡ, Hải xúc động đến khôn cùng. Kể từ khoảnh khắc đó trở đi, giữa họ không đơn thuần là cầu thủ và người cổ động viên, người đá và người xem nữa mà giữa họ là một tình anh em thắm thiết, một tình người ân nghĩa nặng sâu.
Văn Quyến – chàng trai tài năng lớn lên từ màu áo sông Lam. Khi anh thành công, họ rạng rỡ hạnh phúc. Khi anh sa chân lỡ bước, họ khóc những giọt nước mắt đắng cay và chìa đôi bàn tay nâng anh đứng dậy. Giữa một làn sóng dư luận ào ào ném những tảng đá sắc lạnh về đạo đức, về lòng trung thực vào Quyến thì chỉ họ – những người cổ động viên đã lên tiếng để bảo vệ, để yêu thương và bao dung anh. Khi cả thế giới quay lưng thì chỉ họ dám đến bên và nói rằng: “Cho em đặt niềm tin vào anh nhé”. Dẫu Quyến có lỗi lầm, có tụt hạng, có chẳng còn xuất thần và rực rỡ như xưa nữa, nhưng những CĐV của SL.NA vẫn không ngừng tin tưởng, không ngừng yêu thương và tiếp sức cho anh. Nhớ ngày Quyến tuyên bố chính thức giải nghệ, cộng đồng CĐV sông Lam đã buồn biết mấy. Một chàng trai trẻ của FC, bằng tất cả tấm chân tình, đã hát lên: “ Chút thoáng buồn lầm lỡ sẽ đi qua/ Cố lên anh và hãy cứ xông pha/ Như chú lính chì đầy quả cảm/ Người đất mẹ gió Lào và nắng rám/ Chẳng giận hờn nếu anh biết đi lên”.
Cổ động viên sông Lam Nghệ An là niềm tự hào của các cầu thủ. Đi khắp các sân cỏ của đất nước, ở đâu có họ, ở đó các cầu thủ có niềm tin và quyết tâm vào chiến thắng. Bản sắc của cổ động viên sông Lam Nghệ An đã được gây dựng bởi cái tình: một tình yêu và tình người đậm sâu.
NGUYỄN QUỲNH HOA
Đây là bài viết tham dự cuộc thi “Ấn tượng thể thao” do báo Thể thao 24h tổ chức. Mời bạn đọc tham khảo nội dung của cuộc thi tại , và thể lệ cũng như giải thưởng của cuộc thi tại .