Với từ khóa “Adriano” trên Youtube, chúng ta sẽ dễ dàng tìm thấy một đoạn video mang tên L’Imperatore (nghĩa là Hoàng đế) được phát trên nền nhạc của hai ca khúc rock One last breath (Hơi thở cuối cùng) và Say it to my face (Nói thẳng vào mặt tao này).
Phải chăng đây cũng chính là những “hơi thở cuối cùng” của một ngôi sao từng được mệnh danh là Hoàng đế thành Milano?
Bởi lẽ, trải qua những tháng ngày được đắm chìm trong ánh hào quang chói lọi ấy, thì Adriano của hiện tại chỉ còn mang đến sự tiếc nuối.
Đi lên từ Favela
Xuất thân từ Vila Cruzeiro favela - một trong những khu ổ chuột tệ nạn và nguy hiểm bậc nhất tại thành phố Rio de Janeiro, cậu bé Adriano cũng giống như nhiều đứa trẻ Brazil kém may mắn khác, chỉ có hai con đường để thay đổi số phận, hoặc đá bóng, hoặc đi buôn ma túy.
Mặc dù vậy, giữa những cám dỗ xấu xa của cuộc đời, chàng trai sinh năm 1982 cuối cùng đã quyết định lựa chọn đi theo trái bóng, thứ phép màu sau này đưa cái tên Adriano bước ra ánh sáng.
Trưởng thành từ đội trẻ Flamengo, chân sút người Brazil chỉ mất vỏn vẹn một năm thi đấu chuyên nghiệp trong màu áo CLB đầu đời trước khi gây ấn tượng mạnh mẽ với các nhà tuyển trạch châu Âu nhờ vào tài năng thiên bẩm của mình.
Mùa Hè năm 2001, khi mới 19 tuổi, Adriano đã được ban lãnh đạo Inter Milan đưa về sân Giuseppe Meazza trong nỗi hoài nghi của giới truyền thông.
Tất nhiên, tiền đạo đến từ bên kia bờ Đại Tây Dương cũng chẳng có nhiều cơ hội để chứng tỏ giá trị bởi khi ấy, Inter vẫn đang sở hữu không ít chân sút đẳng cấp, như Ro “béo”, Vieri hay Alvaro Recoba… Rất nhanh chóng, Adriano đã bị đem cho mượn tại Fio, trước khi được Parma cứu rỗi bằng một bản hợp đồng khá phức tạp liên quan đến thương vụ Fabio Cannavaro.
Ngay ở mùa giải đầu tiên khoác áo CLB chủ sân Ennio Tardini (2002/03), cựu cầu thủ Flamengo đã cùng với Mutu hợp thành bộ đôi săn bàn “khét tiếng” tại Serie A (hai người ghi tổng cộng 33 bàn thắng). Để rồi, chỉ chưa đầy nửa năm sau đó, Inter phải vội vàng mua lại Adriano từ Parma với cái giá hết sức “chua chát” (gần 30 triệu euro) đồng thời chấp nhận trao cho anh chiếc áo số 10 danh giá.
Giai đoạn mùa 2003/04, ngôi sao người Brazil ghi được thêm 9 bàn thắng ở giải quốc nội, qua đó giúp Nerazzurri vừa đủ điểm giành lấy vị trí thứ 4 để tham dự Champions League. Mặc dù vậy, đây vẫn chưa phải đỉnh cao của Adriano bởi mùa bóng 2004/05 mới chính là khoảng thời gian mà tiền đạo này thi đấu thăng hoa nhất trong sự nghiệp.
Sở hữu khả năng rê dắt bóng điêu luyện trong một thân hình lực lưỡng (cao 1m90), cùng với cái chân trái được đánh giá là “hay nhất thế giới” vào thời điểm bấy giờ, Adriano chẳng khác nào một phiên bản kết hợp sống động giữa Ronaldo và Roberto Carlos.
Trong số 28 bàn thắng của chân sút người Brazil ở mùa giải thần thánh ấy, phần lớn đều là những siêu phẩm khiến cả châu Âu phải kinh ngạc. Từ tình huống solo ngoạn mục xé nát hàng phòng ngự Udinese, cú hat-trick tiễn biệt nhà ĐKVĐ Champions League - Porto, cho đến pha nã đại bác mà không cần lấy đà vào lưới AS Roma ở Coppa Italia… tất cả đã biến Adriano trở thành một biểu tượng mới trong mắt các Interista, họ gọi anh là L’Imperatore di Milano, vị Hoàng đế của thành Milano.
Mùa Hè năm 2005 cũng tiếp tục chứng kiến một “con quái vật” Adriano bùng nổ nhất trong màu áo ĐTQG với 5 bàn thắng giúp cho Brazil đoạt chức vô địch Confederations Cup. Vào thời điểm ấy, người ta luôn có cảm giác rằng chỉ cần Adriano đạt được trạng thái tâm lý hưng phấn và ổn định, sẽ chẳng hàng phòng ngự nào trên thế giới đủ sức ngăn cản anh.
Một tiền đạo vừa kỹ thuật, vừa càn lướt, vừa tốc độ và luôn sẵn sàng “khủng bố” mọi cầu môn bằng những cú sút xa kinh hoàng, thật khó để tìm kiếm bất kỳ một từ ngữ nào lột tả đầy đủ về sự xuất sắc của Hoàng đế trong giai đoạn này.
Bi kịch của một thiên tài
Ở độ tuổi 23-24, chẳng mấy ai tin một Adriano đang sung mãn nhất trong sự nghiệp sẽ sớm đánh mất phong độ. Thế nhưng, cuộc đời vẫn luôn là một chuỗi những câu chuyện hết sức khó lường.
Liên tục đắm mình trong những buổi truy hoan thác loạn, bằng rượu mạnh và gái gú, cầu thủ người Brazil dần dần sa sút trên sân cỏ. Tương lai đầy hứa hẹn của Adriano nhanh chóng bị hủy hoại bởi những lần bỏ tập để trốn đi tiệc tùng. Bên cạnh đó, cái chết của người cha ruột, ông Almir cũng khiến chàng trai đến từ Rio không còn giữ được chính mình.
VCK World Cup 2006, khi được cả đất nước Brazil gửi gắm niềm tin, cũng chính là lúc mà Adriano gây thất vọng tràn trề với chỉ vỏn vẹn 2 bàn thắng qua 5 trận đấu, khiến Selecao phải dừng bước tại tứ kết trước người Pháp.
“Cha tôi chính là người luôn động viên và giúp đỡ tôi trong cuộc sống. Ông ấy muốn tôi chơi bóng thật tốt. Sau khi ông mất, tôi chỉ còn biết dùng rượu để quên đi nỗi buồn. Cuối cùng, tôi đã không thể thoát ra khỏi những cám dỗ và đánh mất sự nghiệp”
Cuối năm 2007, không thể tiếp tục kiên nhẫn trước thói quen sinh hoạt vô tổ chức của Adriano, chủ tịch Massimo Moratti đành quyết định gửi anh về Brazil để lấy lại phong độ trong màu áo Sao Paulo.
Bất chấp việc thi đấu khá thành công ở quê nhà nhưng vào tháng Hai năm 2008, với trạng thái tâm lý bất ổn, Adriano đã bị đuổi khỏi sân sau khi đấm thẳng vào mặt hậu vệ Domingos bên phía Santos, một khoảnh khắc “điên rồ” khiến cho rất nhiều người tin rằng Hoàng đế đã thực sự… băng hà.
Khoảng thời gian sau này, mặc dù được Ban lãnh đạo Inter Milan đưa trở lại sân Giuseppe Meazza vào mùa Hè năm 2008, tuy nhiên Adriano cũng không thể đáp ứng được những kỳ vọng dưới thời tân HLV Jose Mourinho để rồi phải nói lời tạm biệt thành Milano trong sự chỉ trích cùng vô vàn những tiếc nuối của giới mộ điệu.
Sự nghiệp của chân sút người Brazil cứ dần dần đi vào “ngõ cụt” sau những chuyến phiêu lưu đến các CLB cũ Flamengo, AS Roma, Corinthians và mới nhất là Miami United.
Cách đây không lâu, ban lãnh đạo Miami vừa quyết định thanh lý hợp đồng với Adriano, khiến vị Hoàng đế lừng lẫy một thời trở thành kẻ thất nghiệp không lối thoát. Trước đó, cựu ngôi sao Parma cũng từng phải ra hầu tòa một vài lần do bị nghi ngờ có dính líu đến các băng đảng ma túy tại Rio de Janeiro. Giờ đây, Adriano đang chấp nhận “sống mòn” để gặm nhấm quá khứ vinh quang của mình.
Cách nay không lâu, giới truyền thông Brazil cũng đưa tin Adriano đã quay trở lại nơi mình từng trưởng thành để sinh sống và nhờ cậy các băng đảng xã hội đen bảo kê. Tuy nhiên, những nguồn tin khác lại khẳng định đó chỉ là chuyến thăm bạn bè cũ. Nhưng cho dù đâu là sự thật đi chăng nữa, thì nỗi nuối tiếc về một tài năng kiệt xuất như Adriano vẫn là điều không thể tránh khỏi.
Sinh ra trong hoàn cảnh khốn khó, thế nhưng Chúa trời cũng rất công bằng với Adriano khi trao cho anh một cơ hội để thay đổi định mệnh cùng trái bóng tròn. Mặc dù vậy, thật đáng tiếc là Hoàng đế đã không thể nào vượt qua được những cám dỗ của cuộc đời.
Giữa những ánh hào quang chợt đến và chợt đi, cuộc đời của ngôi sao người Brazil hiện lên cứ như thể một bi kịch. Đáng tiếc là có những sai lầm sẽ chẳng bao giờ sửa chữa được, ngay cả khi Adriano là một thiên tài đi chăng nữa...
Video: Những bàn thắng trong giai đoạn đỉnh cao sự nghiệp của Adriano