Nửa đầu mùa giải từng rất khó khăn với Alvaro Morata khi anh chỉ biết ngồi ngoài cắn móng tay nhìn cặp Dybala - Mandzukic đá chính. 2 bàn tại Champions League mùa này nhanh chóng rơi vào quên lãng khi Morata có đúng 1 bàn/19 lần ra sân ở Serie A, mà 11 trong số đó xuất phát từ… ghế dự bị. Cho tới tận trận gặp Roma cách đây 2 vòng, Morata được chơi vỏn vẹn 5 phút. Thậm chí vai trò dự bị số 1 trên hàng tiền đạo Morata cũng không cạnh tranh nổi với Simone Zaza. Đó là điều khó tin với chân sút trẻ đã bùng nổ ở mùa trước với 15 bàn/46 lần ra sân dù mới chân ướt chân ráo đến Juve.
Nhưng pha lập công trước Inter đã giải tỏa biết bao trận đấu và những ngày tháng mệt mỏi, bức bách, đen đủi, khi Morata chìm trong cơn khô hạn bàn thắng. Nó bắt đầu từ trận đấu với chính Inter ở lượt đi Serie A, vào trung tuần tháng 10 năm ngoái, để rồi khép lại cũng ở trận derby nước Ý trong khuôn khổ Coppa Italia. Trước Inter, Morata không chỉ ghi 1 bàn mà đó là cú đúp giúp chấm dứt 1.034 phút tịt ngòi trên mọi đấu trường. Và cuối tuần qua là một cú đúp nữa, đến trong chiến thắng 4-0 của Juve trên sân Chievo, chấm dứt 119 ngày Morata không ghi bàn ở giải. 4 ngày, 4 bàn, số pha lập công của Morata có trong 180 phút đã qua còn nhiều hơn số bàn anh ghi trong gần 5 tháng trước đó (3 bàn, 1 ở Serie A và 2 tại Champions League). Nhưng ai biết rõ Morata, từ khi anh còn ở Madrid, đều nhận xét rằng “đây là một chàng trai nhạy cảm, có thể phấn khích khi mọi thứ trơn tru và cũng dễ suy sụp nếu khó khăn vây bủa”. Rõ ràng, chuỗi trận đói khát bàn thắng đã ảnh hưởng tới tâm lý của Morata và ở tuổi 23, trong một CLB lớn như Juve, phong độ suy giảm cũng dễ hiểu. Nhưng giờ bản năng săn bàn trong Morata đã được “mở khóa”. Ghi bàn, thật nhiều bàn thắng, sẽ là cách Morata chứng minh cho sự trở lại và anh đường hoàng xứng đáng nhận lại vị trí xuất phát trên tuyến đầu, chứ không phải nhờ chấn thương của Mandzukic.