Nhà báo Trương Anh Ngọc: 2 "ông vua" gây thất vọng

thứ năm 19-11-2015 22:21:12 +07:00 0 bình luận
Khi tôi xem trận Milan - Juve đầu tiên trên đất Italia, đấy là tháng 12/2007. San Siro ngày ấy lạnh cóng, dù những hàng khán giả trên tận tầng 3 tôi ngồi rất đông, ken đặc nhau, không còn một chỗ trống.

Milan - Juve vẫn là một trận đấu lớn, không những thế, trước Calciopoli, "Milan Juve" đã từng là một quyền lực siêu mạnh của calcio. 

Cuộc chiến của những hoài niệm

Nhưng vào cái đêm mùa đông ấy, tình cảnh của Milan thật bi đát, đang đứng thứ 9 trên bảng xếp hạng. Juve mới trở lại từ Serie B, chơi tốt hơn, đang đứng ở vị trí thứ 2, tràn đầy nhiệt huyết thể hiện mình và căng người trong cuộc chiến chống Inter, đội bóng mà họ cho là đã cướp đi Scudetto của họ. Milan đang khủng hoảng trầm trọng, sau cơn lên đồng ở cuối mùa trước đó để đoạt Champions League trên sân Athens. Hôm ấy, không ai còn là chính họ, cả ở Milan lẫn Juve. Trận đấu kết thúc không bàn thắng, buồn tẻ và chán nản. Mấy tuần sau đó, Milan đoạt thêm World Cup Club, một trong hai danh hiệu quốc tế gần nhất mà họ đoạt được. Kết thúc mùa giải, Juve đứng thứ 3, điều mà họ coi là "thất vọng" (những mùa bóng sau đó còn tệ hơn thế), Milan đứng thứ 5, một cố gắng vượt bậc vào thời điểm sa sút ấy.

8 năm sau, tình cảnh của Milan gần giống thế. Juve thậm chí tệ hơn. Cuộc đối đầu của họ ở Juventus Stadium bây giờ giống như một trận chung kết ở lượt đi cho vị trí thứ... 6. Nó xảy ra khi cả hai vẫn đang chìm trong một cuộc khủng hoảng về lối chơi và bản sắc, và những hồi chuông báo động đã rung lên khi mùa bóng đi được 1/3 chặng đường. Một mùa bóng vứt đi với cả hai, và điều gì sẽ chờ đợi Mihajlovic, nếu đội bóng của anh thất bại, khi rõ ràng chiếc ghế của anh đang lung lay dữ dội trước sự tức giận của Berlusconi với trận hòa trên thế thua trên sân nhà với Atalanta? Điều gì nữa cũng sẽ chờ đợi Allegri, nếu Juve của ông không vượt qua được Milan, đội bóng đã sa thải ông cách đây gần 2 năm?

Người ta mong chờ những chiến thắng mang tính xoay chuyển tình thế, bởi sự sốt ruột đang bắt đầu thắng thế và tạo áp lực lên cả 2 HLV, những người đang cố gắng truyền cho đội bóng cá tính của mình. Trong khi ấy, hệt như thời điểm Juve gặp Milan vào cuối năm 2007 ấy, có một điều không đổi: Inter vẫn ngạo nghễ ở ngôi đầu, dù chỉ ghi nhỏ giọt mỗi bàn một trận. Và những đối thủ khác của Milan và Juve đã định hình phong cách và bứt lên ngay từ đầu. Fiorentina tấn công và quyến rũ. Roma đẹp đẽ nhưng hủy diệt. Napoli hạnh phúc với những cơn mưa bàn thắng của Higuain và Insigne. Juve và Milan không thể cứ gây thất vọng mãi, và họ đều mong đợi sẽ chứng kiến một bước đột phá nào đó ở cuộc đối đầu này, trên sân Juventus Stadium. Một trận hòa như hồi 2007 trở nên vô ích, một chiến thắng còn quý hơn vàng trong thời điểm này.

Tương lai mịt mù chờ Mihaj

Nhưng chiến thắng sẽ đến như thế nào? Allegri chắc chắn đau đầu hơn Mihaj. Juventus còn phải đối đầu với Man City 4 ngày sau trận đấu này, một cuộc đấu vô cùng quan trọng để quyết định chiếc vé vào vòng 1/8 Champions League. Milan không phải đá Cúp châu Âu và vị HLV người gốc Serbia cũng không có nhiều vấn đề trong sơ đồ chiến thuật.

Sự mong manh ở hàng thủ của Juve và Milan dễ gợi cho tất cả về một trận đấu nhiều bàn thắng. Cơ chế phòng ngự với các trung vệ siêu hạng và các tiền vệ hỗ trợ che chắn tuyến hai của Juve không còn tạo ra sự an toàn nữa. Milan đá sân khách tốt hơn ở San Siro và đã hai lần mùa này ghi được 3 bàn thắng trên sân khách nhờ chơi phản công tốt. Về phần chính họ, phòng ngự cũng là một vấn đề nghiêm trọng. Romagnoli không lớn như cái giá người ta đã trả để có anh và cần một sự tập trung, chắc chắn và khoa học như đã thể hiện trong trận thắng 3-1 trên sân Lazio để có thể hy vọng một điều gì đó cho trận này.

Sau trận hòa 0-0 trên sân nhà với Atalanta, chủ tịch Berlusconi đã vào phòng thay đồ đội khách để chúc mừng. Một tín hiệu rất rõ ràng: Chẳng ai muốn làm điều ấy. Ông chủ nào cũng muốn chúc mừng đội bóng của mình. Milan, đội bóng được đầu tư một cách mạnh mẽ nhằm đánh bóng tên tuổi của chính Berlusconi  -như đã từng nhiều lần như thế trong quá khứ, đã khiến ông mất mặt, trong thời điểm người cựu Thủ tướng 79 tuổi ấy đang cần hình ảnh của một Milan chiến thắng để làm đẹp cho hình ảnh của ông đang trở lại chính trường. Điều ấy đã không xảy ra. Milan vẫn gây thất vọng, Mihajlovic chưa khẳng định được mình, còn Berlusconi thì vẫn đang mất uy tín trong các cử tri, khi đảng Forza Italia của ông cũng mất bản sắc, hệt như sự nhợt nhạt của Milan.

Và đấy là lí do tại sao Mihajlovic đang đối mặt với nhiều rủi ro hơn là Allegri, người đã nở nụ cười khi thấy Juve đang trở lại, từ trận thắng Empoli. 

1: Milan mới chỉ thắng được 1 lần trong 4 cuộc đối đầu với các đội bóng tên tuổi. Họ thắng Lazio 3-1, nhưng thua Fiorentina 0-2, Inter 0-1 và Napoli 0-4.

2: Chỉ có 2 điểm cách biệt giữa Milan và Juve. Hiện Milan đang đứng thứ 6, với 20 điểm, Juve đứng ngay sau, được 18 điểm.

6: Bacca hiện là chân sút tốt nhất của Milan, với 6 bàn. Cầu thủ ghi nhiều bàn nhất cho Juve là Dybala, 5 bàn.

11: Juve đã thủng lưới 11 bàn trong 12 trận ở mùa bóng này, gấp 4 lần số bàn thua cùng kì mùa trước (3 bàn). Trong khi đó, hàng thủ Milan còn chơi tệ hơn. Họ đã thủng lưới 16 bàn.

16: Juve đã ghi được 16 bàn mùa này, nhiều hơn Milan 1 bàn.

Bài liên quan
Tin cùng chuyên mục
Video
Có thể bạn quan tâm
Xem thêm