Câu chuyện về Jonathan Biabiany đã vượt quá ranh giới thể thao. 11 năm trước, Inter phát hiện và “nhặt” về chàng trai trẻ chơi bóng nghiệp dư ở Le Blanc-Mesnil, ngoại ô Paris (Pháp). Cựu danh thủ Pierluigi Casiraghi, tuyển trạch viên của Inter khi đó gọi anh là “chú chó săn nấm”, bởi ấn tượng đầu tiên chính là khả năng chạy với tốc độ… tên lửa, chỉ cần 10’3 giây cho quãng đường 100m. Ngày Biabiany đến Inter, hè 2004, HLV Roberto Mancini khởi đầu triều đại ở sân Meazza.
Sau nhiều năm lang thang khắp Serie A tới Serie B, qua 4 CLB, Biabiany trở lại Inter và Mancini một lần nữa chờ anh ở đó. Chỉ khác một điều, nếu 11 năm trước cánh cửa thế giới bóng đá chuyên nghiệp lần đầu tiên mở ra thì với lần thứ 3 trở lại Inter, giờ nó giống như sự khép lại của một hành trình với Biabiany.
Hành trình ấy tưởng như chấm dứt với Biabiany từ hè năm ngoái sau vụ chuyển nhượng hụt tới… Milan chứ không phải Inter. Sau mùa 2013/14 thăng hoa (7 bàn/37 trận), Biabiany được Milan mời về. Anh đã quàng lên cổ chiếc khăn sọc đỏ-đen chụp hình trước trụ sở kình địch của Inter. Nhưng vụ chuyển nhượng đổ bể khi Biabiany bị phát hiện mắc chứng “loạn nhịp tim”, vấn đề nghiêm trọng ảnh hưởng tới sức khỏe cũng như khả năng chơi bóng. “Đó là khoảng thời gian kinh khủng khi tôi được thông báo phải ngừng chơi bóng và tệ hơn là bác sỹ không nói bao giờ tôi có thể trở lại”, Biabiany tâm sự. “Tôi trở về nhà và kiên nhẫn chờ đợi. Tôi chưa bao giờ suy sụp dù cả mùa giải 2014/15 tôi chỉ ra sân đúng 1 lần và BLĐ Parma cũng buộc tôi phải nghỉ vì lý do sức khỏe”.
Cả mùa bóng chỉ ra sân 1 trận, chiến đấu với bệnh tim và sự nghiệp bị đặt dấu hỏi về khả năng tiếp tục. Nhưng sau cùng điều Biabiany ít dám nghĩ đến nhất đã thành hiện thực, khi GĐTT Inter, Ausilio chìa ra bản hợp đồng 4 năm. Đó còn hơn cả một giấc mơ thành hiện thực, bởi 2 lần khoác áo Inter trong quá khứ (2004-07, 2010-11), Biabiany vẫn bị xem như “tài năng… ảo”. 11 năm trước Biabiany chỉ được ưu ái nhờ tốc độ tuyệt vời của một VĐV chạy 100m. 5 năm trước, cùng với Philippe Coutinho, Biabiany được kỳ vọng sẽ là hạt nhân mới trong cuộc cách mạng ở Inter sau cú ăn 3 lịch sử dưới triều đại Jose Mourinho. Anh đã ghi bàn trong chiến thắng 3-0 trước TP Mazembe, giúp Inter giành Cúp VĐTG các CLB 2010.
Nhưng đó là bàn duy nhất của Biabiany cho Inter, để rồi 1 tháng sau đó anh bị gán cho Sampdoria trong vụ chiêu mộ Giampaolo Pazzini, đánh dấu một “chu kỳ lang thang” nữa. Nhưng giờ anh đã trở lại, không chỉ với kinh nghiệm bồi đắp nhiều hơn, mà còn cả bản lĩnh của người đàn ông chiến thắng bệnh tật. “Sợ hãi ư? Không! Người ta nói tôi nên dừng lại nhưng tôi chưa bao giờ e ngại viễn cảnh trở lại thi đấu. Sợ hãi là khi bạn nghi ngờ giới hạn bản thân, mà tôi chưa bao giờ mất niềm tin ở chính mình”, Biabiany tâm sự. “Mỗi ngày trôi qua HLV Mancini đều hỏi thăm tình trạng sức khỏe của tôi và tôi thấy mình đang dần ổn hơn. Tôi khát khao được sớm trở lại, ra sân giúp ông ấy một tay. Và tôi sẽ làm tất cả vì điều đó”.
LƯƠNG ANH