“Tevez mới” ở Juventus Arena
"So sánh với anh ấy nên để đến tháng 6...", Dybala nói như thế khi các nhà báo, những người rất giỏi chuyện thống kê và tìm ra những cách để tìm sự liên hệ, hỏi anh về việc anh nghĩ như thế nào về việc anh đang trở thành một người kế thừa vị trí của Tevez ở Juventus.
Sự khác biệt, đương nhiên là rất lớn, không chỉ ở khuôn mặt, tuổi tác mà còn cả số áo họ đã mặc. Tevez đeo áo số 10 của những huyền thoại. Dybala mang áo số 21, một con số mà Zidane và Pirlo cũng đã mang. Và nữa, Tevez có biệt danh "Apache" (Rắn hổ mang), gợi lên một điều gì đó độc địa, bạo lực. Dybala khác hẳn. Ở Palermo, người ta từng gọi anh là "Joya" (Niềm vui) và "Pulcino" (Gà con)...
Sau chiến thắng trên sân Lazio, trận thắng thứ 5 liên tiếp của Juve để rồi bây giờ các nhà ĐKVĐ chỉ còn kém đội đầu bảng Inter 6 điểm, những ấn tượng về các pha đi bóng, những đường chuyền, những bàn thắng ở các vị trí khác nhau của Dybala đã khiến nhiều người ngất ngây.
Kể từ đầu mùa bóng đến giờ, Dybala đã ghi 7 bàn thắng, tất cả đều bằng chân trái. Đấy cũng là số bàn thắng mà Tevez đã ghi cho Juve trong 15 vòng đầu của mùa 2003/04, mùa bóng đầu tiên của anh trong màu áo trắng-đen. Nhưng không chỉ có thế, họ cùng chia sẻ số đường chuyền thành bàn (3) và số cơ hội kiến tạo (31) sau 15 trận ra quân, dù trên thực tế, Dybala không phải trận nào cũng đá chính, và anh đá ít hơn Tevez 200 phút trong khoảng thời gian ấy. Một điều khẳng định rằng, sự khởi đầu của Dybala hơn hẳn người đồng hương có khuôn mặt đầy sẹo kia?
Nhưng họ còn giống nhau ở một điểm khác: ảnh hưởng lên cả đội. Tevez đã từng là một bộ não, là người nghệ sĩ, là kẻ sát thủ mà đội bóng cậy nhờ nơi anh. Dybala chưa tạo được ảnh hưởng như thế, dù di chuyển rộng hơn. Nhưng khi bỏ ra 40 triệu euro để đưa anh về từ Palermo, các ông chủ của Juventus đã tin tưởng rằng, chân sút mới 22 tuổi này có thể tạo ra được những chuyển biến tích cực sau khi Tevez đã ra đi.
Đấy không phải là một đầu tư cho tương lai, mà ngay lập tức, cho hiện tại, biến hàng công của Juve thành nơi mà tuổi trẻ chế ngự. Dybala mới tròn 22 tuổi hôm 15/11, Morata 23 tuổi, Zaza 24 tuổi. Mandzukic, ở tuổi 29, bỗng dưng trở thành một "nonno" (ông nội) bên cạnh những chàng trai trẻ trung.
Trên đường trở thành thần tượng của người Juve
Bây giờ, Dybala là niềm cảm hứng của Juventus, hệt như Tevez đã từng. Anh dường như không cảm thấy áp lực đang đè nặng trên lưng mình, không cảm thấy cái giá 40 triệu euro mà Juventus bỏ ra để đưa anh về từ Palermo là một điều gì đó quá khủng khiếp, không cho rằng, việc Allegri gạt bỏ anh khỏi đội hình xuất phát trong một vài trận là một điều quá nghiêm trọng.
Allegri yêu cầu ở anh không chỉ các bàn thắng mà còn ở khả năng điều chỉnh nhịp độ trận đấu, sự cơ động trong di chuyển không bóng và tốc độ để phá toang hàng thủ của đối phương. Ông cũng từng yêu cầu điều tương tự với Tevez, và anh đã không hề làm cho ông thất vọng. Hơn thế, Tevez đã trở thành một biểu tượng của Juventus, một ngôi sao lớn, một chân sút hàng đầu, một người khiến các trái tim Juve đập mạnh.
Đương nhiên, vẫn có những người hoài nhớ Tevez và các bàn thắng của anh. Nhưng trong một cuộc trả lời phỏng vấn Dybala chỉ nói, anh sẽ làm tất cả những gì có thể để có được vị trí trong lòng người hâm mộ Juve hệt như Tevez. Một sự khiêm tốn cần thiết, và cũng là một động lực mà anh tự tạo ra để chiến đấu.
Điều đó cũng giống như những thất bại mà anh và Juve trải qua có thể giúp anh trưởng thành hơn lên. Như thất bại trên sân Sevilla trong một ngày ảm đạm mà anh và nhất là Morata đã bỏ lỡ nhiều cơ hội, khiến Juve mất ngôi đầu bảng và có thể sẽ đụng phải một đội bóng cực mạnh ở vòng 1/8 Champions League.
Nhưng Juve là vậy, và cũng như tuổi trẻ là vậy, tự làm khó mình để từ đó thể hiện bản lĩnh khi đương đầu với khó khăn. Mùa trước Juve và Tevez cũng đã nhì bảng của mình, nhưng rồi sau đó vào tận chung kết Champions League. Mùa này, điều tương tự liệu có lặp lại với Juve của Dybala?
Thời gian sẽ trả lời câu hỏi ấy, và Juventus trở về Serie A sau đêm Sevilla là để chiến thắng. Một chiến thắng Fiorentina để tiếp tục leo lên nữa trên bảng xếp hạng Serie A? Đấy là mục tiêu lớn của Dybala, người mà sau những bàn thắng quan trọng đều dành tặng hết cho cha, người đã qua đời vì ung thư khi Dybala mới 15 tuổi.
"Ông ấy đã chiến đấu chống lại ung thư trong một thời gian rất dài, một cuộc chiến mà ông ấy không thể thắng", Dybala nói trong một cuộc phỏng vấn với nguyệt san Guerin Sportivo. "Ông luôn nói, ông sẽ vượt qua. Ông nói dối như thế là để bảo vệ tôi. Đến bây giờ, tôi vẫn mơ về ông và tỉnh dậy trong đầm đìa nước mắt. Ông luôn mơ ước một trong số các con ông trở thành cầu thủ bóng đá. Gustavo, anh lớn của tôi, không làm được điều đó. Mariano, một người anh em nữa cũng thế. Tôi quyết tâm phải làm điều cha muốn".
Anh đã làm được điều ấy. Vì cha...