Maurizio Sarri đã tiết lộ phong cách chơi bóng mà ông xây dựng tại các CLB chịu ảnh hưởng rất lớn từ các giải bóng đá bán chuyên nghiệp. "Tôi không thể tìm được lý do nào để chơi bóng nếu như không có niềm vui cả."
Cựu HLV của Napoli đang xây dựng cho Chelsea triết lý bóng đá hoàn toàn mới. Ông đặt tính giải trí, sự đẹp mắt lên hàng đầu cho những CĐV và chính các cầu thủ của ông.
Sarri cười tươi sau khi bị Liverpool gỡ hòa phút cuối vì ông cho rằng đó là một trận đấu hay
"Tôi từng rất yêu thích các buổi tập luyện. Tôi thích tập với một nhóm và trở thành một phần trong đội. Tôi đã nếm trải cảm giác tập luyện vất vả đến mướt mồ hôi. Nhưng những trận đấu lại mang cảm giác chịu đựng hơn. Bởi bóng đá ở thời điểm này là một cuộc chiến, một sự tranh đấu." Sarri phát biểu trên trang chủ của Chelsea.
"Công việc của tôi khi còn là một hậu vệ là ngăn cản tiền đạo đối phương không được phép chơi bóng. Nhưng trong lần đầu tiên đến sân, tôi muốn tìm kiếm niềm vui hơn. Cũng giống như bây giờ vậy, nếu không có chút niềm vui nào thì đơn thuần nó chỉ là một công việc, chỉ có công việc mà thôi. Tôi không thể thấy một lý do nào để chơi bóng nếu như không có niềm vui cả.
Các cầu thủ Chelsea dang thực sự cảm thấy vui vẻ mỗi khi ra sân thi đấu
"Ở Ý, triết lý thực dụng được đặt lên hàng đầu, ưu tiên đến kết quả của trận đấu. Nhưng trong vài năm qua, nó cũng đã bắt đầu có thay đổi, tính giải trí trong các trận đấu xuất hiện nhiều hơn. Họ cũng đã bắt đầu quan tâm đến khán giả của mình nhiều hơn.
"Trong những ngày đầu (sự nghiệp HLV - PV), tôi không học quá nhiều những thứ về chiến thuật. Tôi chỉ bắt đầu với việc xem AC Milan của Arrigo Sacchi. Sau đó mới bắt đầu học thêm phần chiến thuật trong trận đấu."
Như đã nói nhiều lần trước đây, Sarri là một fan thực thụ của Napoli, đội bóng quê hương ông mặc dù ông đã chuyển đến sống ở Tuscany từ khi còn là một đứa trẻ.
Sarri là một fan của Napoli từ khi còn là một cậu bé
"Lần đầu tiên tôi được trực tiếp đến sân xem một trận đấu chuyên nghiệp là trận đấu giữa Fiorentina với Napoli. Cha tôi biết tôi là một fan hâm mộ của Napoli. Hồi tôi mới chỉ 5 hay 6 tuổi, cha tôi đã đưa tôi đến sân Florence, gần nơi chúng tôi sống để được xem Napoli.
"Nếu tôi được hỏi ai là thần tượng đầu tiên của mình, vào thời điểm đó, chắc chắn là Antonio Juliano. Anh ấy là tiền vệ và là người Napoli duy nhất chơi cho đội bóng này.
"Năm 1982, khi World Cup được tổ chức tại Tây Ban Nha và Italia giành chức vô địch trong năm ấy. Tôi vẫn nhớ khi diễn ra trận chung kết, tôi ở Sardinia và xem trận đấu trên một màn hình lớn ở quảng trường chính của thành phố. Trận đấu đó mang lại rất nhiều cảm xúc. Đó là một trong những trận đấu tôi không bao giờ quên.
"Năm 2006, chúng tôi lại vô địch thêm một lần nữa. Tuy nhiên, cảm xúc rất khác trước kia, có lẽ vì khi ấy tôi đã ở một độ tuổi khác và đã trưởng thành hơn rồi nên ít cảm xúc hơn."