Vậy là một lần nữa ở mùa 2015/16, Leicester vượt qua được nghịch cảnh. Cơn địa chấn ở Old Trafford đã không xảy ra, nhưng 1 điểm kiếm chắc chắn nằm trong tính toán của HLV Claudio Ranieri và giúp đoàn quân của ông tiến gần hơn đến ngôi vô địch Anh đầu tiên trong lịch sử. Thậm chí, “Bầy cáo” có thể không phải đợi 1 tuần nữa để khui champagne, một khi Tottenham không hạ nổi Chelsea ở Stamford Bridge trong trận đấu muộn nhất vòng. Đấy là phần thưởng mà Leicester đáng hưởng, khi thể hiện được hình ảnh của nhà vô địch. Vì trước Man Utd có ưu thế sân nhà và có lúc cầm bóng tới 80% thời gian, Leicester chấp nhận thu mình “chịu đấm” với hy vọng được “ăn xôi” khi không triển khai được chiến thuật mỗi khi hàng thủ đoạt được bóng, ý tưởng đầu tiên,là chuyền dài lên trên cho Jamie Vardy vận dụng tốc độ bứt phá. Ngặt nỗi là lần này, họ không có lợi khí ấy ở phía trên bởi chân sút người Anh không thể góp mặt vì án treo giò.
Thế nhưng, bất chấp mọi bất lợi, Leicester vẫn có bàn thắng san bằng cách biệt ngay ở tình huống tiếp cận khung gỗ De Gea đầu tiên. Đó chính là bản sắc nhà vô địch và giải thích tại sao họ mới thua đúng 1 lần tại Premier League sau 9 trận để đối phương mở tỷ số (thua Liverpool hồi tháng 12/2015). Cú đá phạt cách khung thành 40 mét của Drinkwater thật tuyệt, nhưng pha băng vào mạnh mẽ như một chiến binh và đánh đầu của Morgan càng đặc sắc hơn khi sức mạnh của trung vệ này biến Marcus Rojo thành gã hề. Phần còn lại của trận đấu là màn trình diễn không tì vết của Kasper Schmeichel, ngay cả khi khung thành từng trợ giúp anh một lần từ cú đánh đầu của Chris Smalling. Bởi nếu không có con trai của huyền thoại sân Old Trafford, Peter Schmeichel thì có lẽ Man Utd đã sớm đào sâu cách biệt bằng cú sút cận thành của Lingard, chưa kể những pha sóng gió vào cuối trận lúc khách chỉ còn 10 người do Drinkwater nhận thẻ vàng thứ hai phải... đi tắm sớm.
Về phần Man Utd, hy vọng chen vào Top 4 Premier League ngày càng mờ mịt do khoảng cách với Man City nay là 4 điểm trước 3 vòng cuối. Kết cục đáng thất vọng đó chính do các cầu thủ áo đỏ bất lực gây ra, chứ chưa hẳn do chiến thuật của Louis van Gaal không hiệu quả. Bởi lẽ, “Quỷ đỏ” rõ ràng đã biết cách vô hiệu hóa chiều cao của cặp trung vệ Morgan – Huth. Nhận thấy họ thường trụ lại trước khung thành, những đường tạt bóng của Man Utd đều có điểm đến ở cột xa, khiến hàng thủ co cụm nhằm che chắn trung lộ của Leicester chịu nhiều vất vả. Hệ quả là Man Utd có được bàn mở tỷ số tuyệt đẹp khi các hậu vệ của khách đều bị hút về một phía, mở toang góc sút cho Anthony Martial lặng lẽ xâm nhập vòng cấm hạ thủ môn Kasper Schmeichel trong thế đối mặt trước khung thành rộng mở.
Chỉ tiếc là sau đó, Man Utd lại phải dựa vào tài năng của David De Gea để tránh khỏi nỗi nhục là để Leicester trở thành đội thứ 2 trong lịch sử sau Arsenal chính thức vô địch Premier League tại “Nhà hát của những giấc mơ”. Và nếu trọng tài tinh tường hơn, Man Utd lẽ ra phải chịu phạt đền sau khi Riyad Mahrez ngã trong vùng 16m50 của “Quỷ đỏ”. Nguyên nhân là do sức tấn công của chủ nhà quá lệch lạc: Bóng hầu như chỉ triển khai hiệu quả bên cánh trái, trong lúc cánh phải gần như bế tắc nên “Bầy cáo” chẳng khó bắt bài. Hiện tượng này rõ ràng là ảnh hưởng từ yếu tố con người, buộc Man Utd phải tiếp tục “thay máu” ở Hè 2016 cho dù vắng mặt ở Champions League.
Đội hình thi đấu
- Man Utd (4-2-3-1): De Gea - Valencia, Smalling, Blind, Rojo - Carrick, Fellaini (Herrera 75’) – Lingard (Mata 62’), Rooney, Martial – Rashford (Depay 82’).
- Leicester (4-4-2): Schmeichel - Simpson, Morgan, Huth, Fuchs – Mahrez (King 88’), Kante, Drinkwater, Schlupp (Albrighton 77’) – Okazaki (Gray 67’), Ulloa.
Cầu thủ ghi bàn
- Man Utd: Martial 8’.
- Leicester: Morgan 17’.
Thẻ đỏ: Drinkwater (Leicester, 87’)