Mourinho vẫn đặt niềm tin vào Rooney trong trận derby Manchester khi ông biết rằng, cầu thủ này có thể trở thành một nhân tố then chốt để hóa giải đối phương.
Jose Mourinho ưa chuộng sơ đồ 4-2-3-1 kể từ khi tiếp quản Man Utd với Wayne Rooney đảm nhiệm vai trò “số 10”. Thế nhưng, những hiểu biết chỉ ra rằng, nhà cầm quân người Bồ Đào Nha có thể cần một tiền vệ trung tâm thứ ba để phá hủy chiến thuật của đối thủ Pep Guardiola bên phía Man City.
Trước khi Paul Pogba đến, Mourinho đã lựa chọn Ander Herrera và Marouane Fellaini trong vai trò tiền vệ lùi sâu. Trong sơ đồ 4-2-3-1 , Mou khẳng định đội trưởng đội tuyển Anh không được sử dụng cho vai trò phân phối bóng ở giữa sân - như cách Rooney thể hiện ở EURO vừa qua - nhưng khi cần thiết vẫn có thể chuyển đổi R10 thành "tiền vệ trung tâm thứ ba".
Sở dĩ Mourinho sẵn sàng thực hiện việc điều chỉnh như vậy, bởi trong quá khứ ông từng đối phó thành công trước người đồng nghiệp Guardiola.
Hai cuộc gặp đầu tiên là ở bán kết Champions League năm 2010 khi Mourinho dẫn dắt Inter đối mặt với Barcelona của Pep. Trong cả hai lượt trận, Mourinho đã sử dụng sơ đồ 4-2-3-1 với kết quả Inter thắng 3-1 ở Meazza và sau đó thua 0-1 tại Nou Camp. Ở lượt về, khi Thiago Motta bị đuổi khỏi sân trong hiệp đầu tiên, ông áp dụng thành công hệ thống 4-1-4-0.
Còn nhớ, khi Mourinho cố gắng gây áp lực cao bằng sơ đồ 4-2-3-1 trong trận El Clasico đầu tiên của mình, Real Madrid hứng chịu thảm bại 0-5. Đó cũng là lúc “Người đặc biệt” chuyển sang 4-3-3 gồm 3 tiền vệ trung tâm (trivote) được bố trí để bảo vệ cho hàng hậu vệ, ngăn chặn Barca duy trì nhịp điệu của mình.
Và Mou gặt hái được một loạt kết quả tích cực khi Real Madrid gặp Barcelona bốn lần trong 17 ngày vào mùa Xuân năm 2011. Los Blancos thắng trận chung kết Cúp Nhà vua, hòa trận lượt về tại La Liga, thua trận lượt đi bán kết Champions League trước khi quay trở lại sơ đồ 4-2-3-1 nhưng chỉ kiếm được kết quả hòa ở lượt về.
Sau đó, Mourinho chỉ áp dụng "trivote" thêm một lần chống lại Guardiola. Với 5 trận đấu vận hành hệ thống này, ông thắng 1, hòa 2 và thua 2. Trong khi đó, 9 trận với sơ đồ 4-2-3-1 đã mang lại 2 chiến thắng, 4 hòa và 3 thua. Việc Mourinho quyết định chuyển sang 4-3-3 là một biện pháp ngắn hạn mang tính chất đối phó sau thất bại 0-5 để tránh một sự sỉ nhục như vậy.
Trong cuộc đối đầu hôm nay, Man Utd có lẽ sẽ đối đầu với mối nguy hiểm rất cao ở phía sau từ Kevin De Bruyne và David Silva. Điều này buộc Mourinho phải đối phó với sự vượt trội về khả năng kiểm soát bóng của đối phương. Sẽ không có gì ngạc nhiên nếu nhà cầm quân người Bồ Đào Nha kéo Rooney về chơi tiền vệ trung tâm thực thụ, hay những giải pháp khác như Herrera, Schneiderlin, bên cạnh bộ đôi Fellaini - Pogba. Tất cả nhằm ngăn chặn nguy cơ Man Utd bị lấn lướt hoàn toàn khu trung tuyến và rời vào thế bị động.
Một lý do khác mà Mourinho xem Rooney như nhân tố quan trọng của Man Utd bởi tuyển thủ Anh luôn chứng tỏ tầm ảnh hưởng lớn ở các trận derby. Không cầu thủ nào ghi nhiều bàn thắng như anh (8) ở cuộc đối đầu giữa hai nửa Manchester, nhiều hơn cả Sergio Aguero (7) lẫn Eric Cantona (7).
Nếu có một điều gì đó mà Mourinho muốn cải thiện ở Rooney thì đấy chính là khả năng kiến tạo. Trong 20 trận derby, “gã Shrek” mới chỉ có vỏn vẹn 1 đường chuyền thành bàn, đó là cho bàn thắng của Juan Mata ở chiến thắng 4-2 mùa 2014/15. Nhưng bây giờ, với vai trò “số 10”, Rooney có thể thực hiện vai trò kép, vừa tham gia tấn công, vừa có thể lùi về tham gia phòng ngự. Và ở sườn dốc bên kia sự nghiệp, giờ tỏa sáng cá nhân có lẽ cũng không phải ưu tiên hàng đầu của chính Rooney mà đó là chiến thắng của toàn đội.