Nếu Rui Faria, vị trợ lý đã song hành 17 năm, còn hơn cả một người bạn thân, cũng rời bỏ Jose Mourinho thì có thể hiểu "người đặc biệt" đang cô độc thế nào trong pháo đài Old Trafford rộng lớn...
"Người đặc biệt cô đơn"
Một buổi chiều muộn trong tháng 9. Mourinho ngồi trên chiếc ghế vải bên cửa sổ của tầng 3 khách sạn Lowry tại Manchester, Anh. Các cộng sự của ông đã rời đi với túi xách và đủ thứ linh tinh. Các cầu thủ đang sắp xếp quần áo của họ trước khi đến sân.
Dưới tầng 2, quầy bar đầy những vị khách huyên náo đang chuẩn bị bước vào bữa tiệc tối. Bên ngoài khách sạn, xe của đội vẫn nằm yên bên cạnh hàng chục CĐV đang chờ đợi chỉ để ngắm nhìn một số thần tượng của họ.
Mourinho cũng chờ. Trông ông thật nhỏ bé giữa những cầu thủ của mình. Cạnh thang máy là một nhân viên an ninh. Rồi một vị khách rời khách sạn. Sau khoảnh khắc bấm nhầm nút, vị khách chợt nhận ra Mourinho. Anh ta hét lên, "Cho bọn chúng xuống địa ngục đi, Jose!" và cười. Mourinho chẳng tỏ thái độ gì. Ông cũng không nhúc nhích. Cũng không nhìn điện thoại hay xem báo. Ông chỉ ngồi đó, nhìn vào hư không.
Cửa thang máy lại mở. 3 nhân viên Man Utd xuất hiện. Đã đến lúc rồi. Mourinho vẫn không nhúc nhích. Có lẽ 2 đến 3 giờ như vậy. Thậm chí là 4 giờ. Các nhân viên bước đi chậm rãi. Cuối cùng, Mourinho cũng đứng dậy.
Ông không xin lỗi vì hành động của mình. Ông chỉ nhìn họ rồi bấm thang máy xuống phía dưới.
Man Utd có một trận đấu nữa vào tối nay. Đội bóng trị giá 385 triệu bảng của ông đứng thứ 6 trên bảng xếp hạng, đã để thua Brighton và Tottenham. Và trước lễ Tạ ơn (22/11), ông biết rằng họ gần như không có cơ hội vô địch Ngoại hạng Anh. (Họ sẽ thua tiếp West Ham.)
Đó là cuộc sống của Mourinho vào lúc này. Ông ngồi ghế đầu của chiếc xe đội bóng. Ghế bên cạnh ông không có ai.
Một lúc sau tại Old Trafford, nơi Man Utd kỉ niệm 20 danh hiệu vô địch Anh và 12 FA Cup, Mourinho chứng kiến các cầu thủ của ông mở tỉ số rất lớn trước đội hạng 2 Derby trong một trận đấu ở Carabao Cup.
Ông chứng kiến học trò cũ, Frank Lampard, giờ dẫn dắt Derby, đưa đội khách gỡ hòa và rồi dẫn lại 2-1. Khi Man Utd gỡ hòa trong những phút bù giờ, Mourinho vung nắm đấm lên ăn mừng ở bên đường pitch.
Lampard từng sát cánh và ủng hộ Mourinho nhưng giờ đã ở một chiến tuyến khác
Trong loạt sút luân lưu, Lampard tay trong tay với các trợ lí và cầu thủ. Mourinho thì đứng phía sau đội bóng, một mình và thường không nhìn về phía khung thành mỗi khi ai đó sút 11m.
Derby thắng. Bất ngờ xảy ra. CĐV Man Utd la ó. Mourinho trả lời phỏng vấn ngắn gọn…
Trận đấu kết thúc nhưng bên trong sân, Mourinho và các trợ lí vẫn nán lại nhiều giờ liền. Họ ngồi trong văn phòng của Mourinho, nghiên cứu các báo cáo và biểu đồ chiến thuật. Họ nói về cầu thủ và trận đấu sắp tới.
Mãi đến sau nửa đêm, họ mới rời khỏi đó. Chính xác là gần 1 giờ sáng khi Mourinho trở về Lowry. Quầy Bar lúc này đã im ắng. CĐV và các nhân viên an ninh đã về hết. Lại một đêm cô độc, một bầu không khí cô đơn tĩnh mịch khác mở rộng vòng tay chào đón Mou...
"Jose (Mourinho) đã quen với việc giành chiến thắng. Và khi ông ấy không thể thắng, Jose rất khó khăn sống chung với điều đó".
Ricardo Carvalho
Đã dẫn dắt Man Utd hơn 2 năm nhưng Lowry vẫn là nhà của ông. Trong khi đó, Pep Guardiola, HLV của Man City và đối thủ truyền kiếp của Mourinho, thì yên ổn với cuộc sống ở phía Bắc Manchester.
Thậm chí, ông đã mở một nhà hàng ở thành phố này và ổn định trong một căn hộ ở trung tâm. Mourinho thì không như thế. Dù sao thì vợ con ông cũng sống cách đó 200 dặm, ở London, và họ hiếm khi đến Manchester.
Trước đây, trợ lí Rui Faria cũng sống cùng ông ở Lowry, nhưng hai người đã chia tay nhau hồi tháng 5. Faria muốn ở bên các con, muốn đi con đường riêng. Họ đã gắn bó với nhau 17 năm và Mourinho vẫn thường tâm sự rằng, ông rất nhớ người trợ lí của mình.
Mourinho bước qua hành lang khách sạn. Nó yên tĩnh hoàn toàn. Không gia đình. Không người bạn thân nhất. Một đội bóng không thể thắng liên tiếp. Một nhóm các cầu thủ không chịu lắng nghe hay mệt mỏi vì những gì họ nghe.
Mourinho lại gần thang máy để lên trên tầng. Đến căn phòng của ông. Cửa đóng lại. Ông lại chỉ có một mình.
Liệu đó sẽ là những gì ông phải trải qua?
Có Mourinho sao còn có Pep?
Dẫn dắt Man Utd được xem như "cuộc tái sinh cho Mourinho" dù đội bóng đã sa sút nhiều sau ngày Sir Alex Ferguson giải nghệ và David Moyes, Louis van Gaal gần như phá nát đội hình.
Dù gì thì Mourinho vẫn được kì vọng sẽ đưa Man Utd trở lại thời hoàng kim.
Nhưng điều đó có vẻ vẫn chưa được làm thỏa mãn. Man Utd vô địch Europa League trong mùa giải đầu tiên của Mourinho nhưng có cảm giác đây chỉ là một danh hiệu an ủi đối với họ. Mùa giải trước, Red Devils chỉ đứng thứ 2 tại Ngoại hạng Anh, thua ở chung kết FA Cup và dừng bước ở vòng 1/8 Champions League.
Còn mùa giải này, những kết quả thất vọng xuất hiện nhiều hơn và không có gì ngạc nhiên nếu Mourinho trở nên cáu kỉnh và cô đơn.
Thất bại có nhiều nguyên nhân nhưng một nguyên nhân chắc chắn là... Pep. Nói vậy bởi dù Mourinho đã rất thành công, ông cũng không gặp may trong sự nghiệp.
Nghe thật lạ nhưng hãy nghĩ rằng, nếu số phận đưa Mourinho đến hai chiếc ghế trong mơ là Real Madrid và Man Utd thì ở cả hai lần, vào những thời điểm không thích hợp, ông đều phải đối mặt với Pep.
Ở Real Madrid, Mourinho đến khi Los Blancos ở đỉnh điểm của khủng hoảng, trong lúc Barcelona của Pep bước vào giai đoạn hoàng kim. Tương tự như vậy là ở Man Utd vì những gì đã nói ở trên, trong lúc Man City nổi lên cùng với những đồng USD dầu mỏ…
Vĩ thanh
Paris Saint-Germain từng được đồn đoán có thể là một địa chỉ tiếp theo cho Jose Mourinho, nhưng giờ họ đã sở hữu có một HLV trẻ tài năng, Thomas Tuchel.
Đến Đức và dẫn dắt một đội bóng như Bayern Munich có lẽ là không bao giờ. Nhiều người thì tin rằng, một ngày nào đó Mourinho sẽ gắn bó với đội tuyển Bồ Đào Nha nhưng thử hỏi với việc ông không thích nghỉ ngơi quá nhiều trong năm, liệu điều đó sẽ xảy ra?
Hoặc ông sẽ trở lại Italia. Hoặc Bồ Đào Nha. Hoặc một nơi nào như Trung Quốc hay Trung Đông. Hay thậm chí là Real Madrid, đội bóng vừa sa thải HLV và đang tìm người thay thế lâu dài.
Một điều chắc chắn là Mourinho sẽ không chịu biến mất trong lặng lẽ. Điều đó giải thích tại sao ông vẫn theo đuổi, vẫn làm việc. Giải thích tại sao trước 8 giờ sáng sau thất bại trước Derby, Mourinho đã rời thang máy dù chỉ ngủ vài tiếng. Ông bước qua hành lang, cửa khách sạn và ngồi chờ xe. Điểm đến của ông là sân tập Carrington. Lại một ngày tập luyện nữa, lại một ngày nữa ở trung tâm.
Chỉ có điều, bên cạnh ông vẫn là chiếc ghế trống...
MẠNH HÀO (lược dịch)