Stanley Matthews là người Anh đầu tiên giành Ballon d’Or vào năm 1956, vượt qua Alfredo Di Stefano, nhờ thành tích của tuyển Anh tại World Cup năm đó. Cố tiền đạo này nhận giải khi chỉ còn 2 tháng nữa là chạm đến tuổi 42.
Năm sau, nước Anh lại đón 2 cái tên vào danh sách 3 ứng viên chung cuộc là Billy Wright và Duncan Edwards nhưng rốt cục Di Stefano mới là người đoạt giải. Ở thập niên 1960, với những Bobby Charlton, Bobby Moore, Jimmy Greaves, Johnny Haynes thì người Anh luôn có được niềm tự hào ở gala “Bóng vàng”, dù thực tế chỉ Bobby Charlton từng đứng trên bục cao nhất.
Trong suốt 49 năm kể từ đó đến nay, nước Anh chỉ có 2 người được tôn vinh ở hạng mục này, Kevin Keegan vào năm 1978, 1979 và Michael Owen năm 2001. Nếu tính cả George Best (Bắc Ireland, Vương quốc Anh) thì tổng cộng là 3 người. Điều này có thực sự khiến các cầu thủ Anh phải suy nghĩ nếu họ đến dự đêm gala trao “Bóng vàng” vào đêm nay?
Năm 2015, danh sách 23 cầu thủ rút gọn xuất hiện duy nhất cái tên Gareth Bale liên quan đến người Anh trong khi 10 năm qua không có người Anh nào có mặt ở bục “Bóng bạc” và “Bóng đồng”. Năm 2005, với sự có mặt của Frank Lampard (thứ 2) và Steven Gerrard (thứ 3) là lần cuối cùng đến nay. Bộ đôi tiền vệ này đã để mất giải thưởng vào tay Ronaldinho.
Tất nhiên, sự thống trị cuộc chiến tay đôi Messi - Ronaldo từ năm 2008, sau đó được sát nhập thành FIFA Ballon d’Or vào năm 2010, làm lệch đi cán cân của giải thưởng này. Tuy nhiên, thống kê vẫn khiến người Anh phải hổ thẹn, khi mà từ năm 2010 thì chỉ có 2 năm xuất hiện người Anh trong danh sách 23 cầu thủ: Wayne Rooney năm 2011và cũng là chính anh vào năm 2012. Để so sánh, cũng trong giai đoạn này có đến 27 người Tây Ban Nha trong danh sách 23 cầu thủ và số lượng của người Đức là 24.
Thật khó để nghi ngờ vào sự thay đổi về giải thưởng, thay vào đó là sự nghi ngờ vào chất lượng cầu thủ Anh, thành tích của đội tuyển Anh cũng như thành tích của CLB Anh. Họ có thể kiếm rất nhiều tiền, nhờ sức cạnh tranh của sân chơi nhưng chất lượng thấp hơn khi bước ra bên ngoài. Họ không phải là những cầu thủ tốt nhất của châu Âu.
Nó được định nghĩa như sai lầm của những nhà quản lý và những nhà làm bóng đá Anh. Người ta sẽ không thể “sản xuất” ra những Messi, Ronaldo nhưng có điều gì thất bại với quốc gia này trong việc đưa các cầu thủ vào danh sách 23 ứng viên “Bóng vàng”?
Có thể, “Bóng vàng” vốn không phải là truyền thống đoạt giải của người Anh khi mà lịch sử chỉ có 4 người Anh đoạt được và cũng có thể một ngày Ross Barkley, Harry Kane, Dele Alli hay John Stones sẽ đứng trên bục Gala ở Zurich như Matthews, Charlton, Keegan và Owen. Song thực sự có nên đợi chờ điều đó trong 10 năm nữa?