Chiến thuật gây sức ép với cường độ cao đang trở nên thịnh hành tại Premier League. Từ Liverpool, Arsenal cho đến Man City đều thành công theo phong cách này.
Mùa giải này, Man City thắng 10 trận liên tiếp nhờ Pep Guardiola thay đổi hoàn toàn cách tiếp cận, đặc biệt đối với những tình huống không có bóng. Họ chỉ bị Tottenham chặn lại hôm Chủ nhật tuần trước khi Mauricio Pochettino tấn công bằng cách gây áp lực cao rất hiệu quả để đem về chiến thắng 2-0 tại White Hart Lane.
Tại Liverpool, chiến thuật gegenpressing từng sử dụng ở Dortmund cũng được Juergen Klopp thiết lập lại, trong khi Arsene Wenger đặc biệt chú trong tăng cường tối đa cường độ tại Arsenal. Hai đội bóng này tạo nên phần còn lại của top 4 với chỉ 2 điểm ít hơn ngôi đầu.
Gây sức ép với cường độ ngày càng giống như một công thức cho sự thành công tại Premier League. Khi nhìn vào vị trí thứ 6 của Man Utd là có thể thấy được sự khác biệt này. Trong khi Man City, Tottenham, Arsenal và Liverpool dẫn đầu bảng xếp hạng về quãng đường di chuyển và chạy nước rút, còn Man Utd lại thụt lùi phía sau một bước.
Thống kê cho thấy, Liverpool có tới 4165 pha nước rút, Man City bám sát với 4014, Tottenham và Arsenal xếp tiếp theo với lần lượt 3755 và 3725 lần. Ngược lại, Man Utd chỉ xếp thứ 8 với 3524 lần. Điều tương ứng cũng xảy ra về khía cạnh di chuyển. Liverpool, Man City và Tottenham chạy nhiều hơn Man Utd 70-80 km.
Các học trò của Jose Mourinho có khoảng cách di chuyển thấp hơn bất cứ đội bóng nào tại Premier League mùa này. Và trong khi các đối thủ làm việc chăm chỉ hơn bao giờ hết mà không có bóng, Man Utd đã không chạy nhiều hơn đối phương ở 6 trong 7 trận đầu tiên. Trường hợp ngoại lệ là chiến thắng 4-1 của họ trước Leicester diễn ra không phải ngẫu nhiên.
Mourinho nhận thức được sự cần thiết về yếu tố cường độ và vẫn đang tìm cách để có được nó trong lối chơi của Man Utd. Muốn thực hiện điều này đòi hỏi phải có một hệ thống hiệu quả với yêu cầu cao về mức độ cần mẫn và sự hy sinh từ các cầu thủ tấn công. Rõ ràng, các tiền đạo của “Quỷ đỏ” đã tệ hơn rất nhiều so với những gì mà một Roberto Firmino tạo niềm cảm hứng cho Liverpool.
Firmino gia nhập Liverpool sau khi được Klopp quan sát kỹ lưỡng tại Bundesliga trong màu áo Hoffenheim. Ông đã biến cầu thủ người Brazil thành một số 9 ảo hoàn hảo, vai trò được mô ta là “công việc có cường độ cao nhất” trên sân cỏ.
Firmino được giao nhiệm vụ áp sát hậu vệ đối phương ngay khi Liverpool để mất bóng bên phần sân đối lập. Điều này đòi hỏi sức chịu đựng phi thường và không phải ngẫu nhiên mà Firmino đã chạy nhanh hơn so với bất kỳ đồng đội nào ở 3 trong số 5 trận mà anh chơi trọn vẹn 90 phút trong mùa giải này. Đây là một sự tiếp nối của mùa giải trước khi Firmino thực hiện nhiều pha đoạt bóng (67) so với bất kỳ tiền đạo nào cùng hạng đấu.
Trong khi gây áp lực trở thành bản năng của Firmino thì các cầu thủ tấn công Man Utd cũng có thể học hỏi từ một cái tên khác là Walcott. Cho đến nay, không có tiền đạo nào đoạt bóng nhiều hơn ngôi sao của Arsenal ở Premier League mùa này.
Ghi 5 bàn thắng và 2 đường kiến tạo là sự trở lại tuyệt vời của một cầu thủ đã trải qua mùa giải khốn khổ, nhưng hiệu suất của Walcott đã gia tăng đáng kể không chỉ về khía cạnh tấn công. Anh đã thu hồi bóng (14) trong 7 trận đấu nhiều hơn toàn bộ mùa giải trước, và bây giờ cùng với đối tác Alexis Sanchez có một vai trò gần giống như Firmino tại Liverpool.
Đối với Arsenal, những lợi ích từ sự khởi sắc của Walcott là điều hiển nhiên. Nếu việc ghi bàn và kiến tạo là chưa đủ thì tuyển thủ Anh còn gây áp lực bên phần sân đối phương và chăm chỉ quay trở lại để hỗ trợ phòng ngự cho hậu vệ cánh Hector Bellerin. Kết quả là Arsenal đã không để lọt lưới bàn nào từ cánh phải của mình trong 6 trận gần nhất tại Premier League.