Chelsea đã trải qua màn trình diễn tồi tệ nhất từ đầu mùa giải, nhưng kịch bản chung so với những trận đấu trước vẫn là khả năng phòng ngự đáng lo ngại.
Trong mùa giải cuối cùng với Juventus, Antonio Conte chỉ nhận 23 bàn thua sau 38 vòng đấu. Mùa đầu tiên của ông thậm chí chỉ 20 lần lọt lưới và chiến dịch tiếp theo là 24. Rõ ràng, đã có sự tương phản lớn về kết quả công việc giữa hai đội bóng khi Chelsea đang trở thành thảm họa phòng ngự dưới thời Conte.
Mặc dù chưa đạt tới con số tồi tệ dưới thời Jose Mourinho ở màn khởi đầu mùa trước (12 bàn thua trong 6 trận mở màn) nhưng Chelsea của Conte đang mắc phải thói quen xấu và ngày càng có chiều hướng tồi tệ hơn. Họ để lọt lưới quá nhiều trong hiệp 1 hoặc bị dẫn trước mà kết cục là thường phải bước vào những cuộc rượt đuổi vất vả.
Nhìn chung, tình trạng phòng ngự của Chelsea đang rất khủng khiếp. Conte từng thiết lập đội hình chơi rất sâu để chống lại Liverpool, với bộ tứ hậu vệ lùi về sát vòng cấm và bộ ba tiền vệ án ngữ ngay trước họ, hoàn toàn lọt xuống phía dưới khu vực hàng tiền vệ.
Họ bị trừng phạt bởi Jordan Henderson, người đã tạo ra một hiệu suất bất thường trong vai trò tiền vệ lùi sâu với cú sút tầm xa đáng kinh ngạc vào thời điểm hầu hết các cầu thủ áo xanh trôi dạt xuống dưới.
Liệu Conte đã học được từ thất bại đó và sử dụng một khối phòng thủ tích cực hơn đối với Arsenal?
Câu hỏi đó được Conte trả lời bằng cách bố trí hàng hậu vệ và tiền vệ với khoảng cách nhỏ khó tin, có lẽ nhằm nỗ lực khép chặt không gian giữa Mesut Oezil và các vị trí khác. Thế nhưng, Santi Cazorla và Francis Coquelin lại kiểm soát tốt tình thế, biến mọi sai lầm của Chelsea thành cơ hội cho “Pháo thủ”.
Bàn thua đầu tiên của Chelsea đúng hơn là một lỗi phòng thủ cá nhân. Sai lầm của Gary Cahill cho phép Alexis Sanchez cướp bóng để đánh bại thủ môn Thibaut Courtois. Với bàn thua thứ hai, Conte phải đặt câu hỏi nghiêm túc về Eden Hazard, người hoàn toàn thất bại trong việc kiểm soát tốc độ của hậu vệ cánh Hector Bellerin.
Đây không phải là sai lầm đầu tiên của Hazard theo cách này mà là một chủ đề phổ biến trong thời gian tại Chelsea. Hazard có tất cả các phẩm chất tuyệt vời để tạo nên những cuộc tấn công thôi miên đối phương, nhưng anh ta lại cẩu thả về cảm giác phòng thủ.
Còn nhớ ở bán kết Champions League mùa giải 2013/14, Hazard đã hai lần cho phép hậu vệ Juanfran của Atletico Madrid vượt qua mình để tạt bóng tạo nên 2 bàn thắng.
Đã đến lúc Conte cần phải xem xét việc tạo ra một hình khối phòng thủ mới để khắc phục tình trạng luộm thuộm của Hazard.
Thay vì bộ tứ hậu vệ và hàng tiền vệ 5 người ở phía trên, có lẽ Chelsea chỉ đơn giản là cần phòng ngự với hai hàng, trong đó Nemanja Matic chuyển qua phía bên trái hàng tiền vệ. Nếu Diego Costa lùi sâu hơn như đã làm một cách hiệu quả trong những ngày ở Atletico, Chelsea có thể tạo ra một hệ thống 4-4-2 khi không có bóng và 4-3-3 khi kiểm soát bóng.
Carlo Ancelotti đã làm điều tương tự với Real Madrid vì những phẩm chất phòng thủ nghèo nàn tương tự của Cristiano Ronaldo.
Vẫn còn quá sớm để khẳng định Conte có thất bại hay không đối với kế hoạch tăng cường lực lượng cho hàng thủ hồi mùa Hè. Kalilou Coulibaly, Leonardo Bonucci hay Alessio Romagnoli đã không đến, ông đang dựa vào bản hợp đồng phút chót David Luiz một cách dè dặt. Nói như vậy là bởi hậu vệ người Brazil chỉ được sử dụng khi John Terry bị chấn thương.
Chelsea đã lọt lưới 13 bàn trong 8 trận và cần biết rằng 7 trong số này xảy ra ở 3 trận thiếu vắng Terry mặc dù trung vệ 35 tuổi này không phải là một kế hoạch dài hạn có tính khả thi.
Rõ ràng, Conte chưa chuẩn bị thật kỹ cho một giải pháp không có Terry hay Cahill khi ông phải lắp ghép vội vàng David Luiz trong quãng thời gian ngắn ngủi.