Là VĐV giàu thành tích nhất trong lịch sử Olympic, dễ hiểu vì sao chế độ dinh dưỡng của Michael Phelps luôn được người hâm mộ rất quan tâm.
So với 8 năm trước, Michaels Phelps giờ đã không còn ăn “điên cuồng” như chính anh thừa nhận. Nhưng dù nói rằng “tôi không còn nạp nhiều calo mỗi ngày”, lượng thức ăn mà Phelps hấp thụ vẫn rất “khủng”.
Trước Olympic 2008 ở Bắc Kinh, Phelps nạp 12.000 calo mỗi ngày, khoảng 4.000 calo cho mỗi bữa ăn. Thực đơn của anh bao gồm:
- Bữa sáng: 3 sandwich kèm trứng, bơ, rau diếp, cà chua, hành khô và mayonnaise. 2 ly cà phê. 5 trứng ốp-la (omelet). 1 bát yến mạch. 3 lát bánh mì Pháp cùng đường. 3 bánh kếp chocolate.
- Bữa trưa: Khoảng nửa cân mì sợi. 2 sandwich đùi lợn muối cùng pho mát, mayonnaise với bánh mì trắng. Đồ uống có tổng lượng calorie là 1000.
- Bữa tối: Nửa cân mì sợi. Pizza loại to. Đồ uống.
Dù Phelps sau này thừa nhận 12.000 calo là con số có phần hơi phóng đại thì trên thực tế, một kình ngư Olympic cũng phải đốt cháy khoảng 3.000 – 10.000 calo/ngày, sai số phụ thuộc vào khối lượng tập luyện hàng ngày (thường là khoảng 4-6 giờ).
Đến năm 2012, khẩu phần ăn của Phelps đã giảm xuống đôi chút: “Mục tiêu chính của tôi từng là ăn càng nhiều calo càng tốt. Nhưng sau vài năm, tôi đã điều chỉnh lại chế độ ăn uống. Giờ tôi ăn ít hơn và nạp calo bằng những thực phẩm giàu dinh dưỡng và protein”.
Để chuẩn bị cho các cuộc thi ở London, bữa sáng của Phelps thường gồm 1 bát yến mạch, trứng ốp-la, đùi lợn muối, pho mát, hoa quả và cà phê. Bữa trưa là sandwich thịt viên, còn bữa tối là 1 (hoặc 2) đĩa hạt dinh dưỡng, thịt không mỡ và rau.
Tại Olympic 2016 đang diễn ra ở Rio, Phelps tiếp tục xây dựng chế độ ăn gần giống như năm 2012. Kình ngư 31 tuổi rất thích đồ ăn Mexico và những món nướng, như hamburger, hot dog, cá nướng và đặc biệt là gà nướng.
Về cơ bản, Phelps ăn nhiều thực phẩm chứa protein hơn và không còn hấp thụ nhiều carbohydrate như trước, song điều đó không có nghĩa là anh xem nhẹ carbohydrate. Sau khi giành HCV ở nội dung 4x100m, Phelps nói anh sẽ về phòng và làm ngay một bát pasta (nui kiểu Italia, mì ống - spaghetti chỉ là một trong nhiều loại chế biến từ pasta).
“Tôi sẽ ăn khoảng nửa cân spaghetti dù đây không phải món khoái khẩu của tôi”, Phelps nói sau khi giành HCV đầu tiên tại Rio: “Tôi phải ăn chúng để đảm bảo dinh dưỡng”.
Đó là chế độ ăn của Michael Phelps, vậy còn những đồng nghiệp khác? Với Ryan Lochte, đồng đội của Phelps ở đội bơi Mỹ, bữa sáng của anh gồm 5–6 quả trứng với cải bó xôi, cà chua, đùi lợn muối, khoai tây viên rán, bánh kếp, hạt yến mạch, hoa quả, cà phê với một viên đường kèm sữa lạnh.
Một tuần trước cuộc thi, Lochte sẽ dùng pasta để nạp carbohydrate, cộng với thịt gà và cá nướng. Khoảng 2-3 tiếng trước khi bước vào thi đấu, Lochte sẽ có một bữa ăn đầy đủ gần giống bữa sáng trước khi uống một viên caffeine.
Với chế độ dinh dưỡng như trên, Lochte và Phelps hấp thụ khoảng 7-8.000 calo mỗi ngày, gấp 4 lần so với chế độ ăn trung bình của một người lớn.
Tại sao bơi lội lại tốn nhiều năng lượng?
Xét về lượng calo bị đốt cháy, bơi cũng tương tự như xe đạp hoặc chạy. Trung bình, VĐV bơi lội sẽ “đốt” 400-600 calo cho mỗi giờ bơi. Điểm khác biệt nằm ở môi trường, khi lực cản của nước gấp khoảng 12 lần so với không khí.
Bơi đòi hỏi toàn bộ cơ thể với tay và chân phải vận động cùng lúc. Những kình ngư chuyên nghiệp có thể đạt đến năng lượng tương đương 1,2 kW, gấp 3 lần so với VĐV xe đạp.
Ngoài ra, cơ thể mất một lượng nhiệt lớn khi bơi nên tiêu hao nhiều năng lượng để điều hòa nhiệt độ trong cơ thể. Khoa học cũng đã chứng minh, cơ thể khi chìm trong nước có nhiệt độ dưới 20 độ C sẽ có cảm giác đói hơn. Vì vậy, các kình ngư muốn và cần nhiều năng lượng.