Trước áp lực từ những cơ thủ hàng đầu thế giới của pool 9 bóng như Shane Van Boening (Mỹ), Fedor Gorst (Mỹ), Francesco Sanchez Ruiz (Tây Ban Nha), Albin Ouschan (Áo), Jason Shaw (Vương quốc Anh)... phản ứng lệnh cấm của Liên đoàn Billiards châu Á (ACBS) áp đặt lên billiards Việt Nam, WPA - tổ chức quản lý ACBS - đã đề xuất một loạt cuộc họp trực tuyến với những cơ thủ này nhằm tìm kiếm giải pháp xử lý vấn đề.
Chủ tịch WPA Ishaun Singh cho biết: "Chúng tôi rất vui vì các cơ thủ đã lên tiếng và chúng tôi mong được đối thoại với họ". Hy vọng sự can thiệp của WPA sẽ buộc ACBS phải bỏ lệnh cấm vô lý khi không cho phép các cơ thủ Việt Nam nói riêng và châu Á nói chung thi đấu quốc tế trong nửa cuối năm 2024, với lý do họ tham dự các giải không được phê duyệt và Việt Nam tổ chức những giải không thuộc hệ thống của ACBS.
Điều đáng lưu ý là ACBS chủ yếu chỉ nhằm vào billiards Việt Nam. Sẽ chẳng có gì đáng trách nếu họ tỏ ra vô tư, công bằng khi cấm hết mọi bên liên quan. Thay vì vậy, họ đã bịt mắt làm ngơ trước những nước khác như Trung Quốc vừa tổ chức giải RASSON Lushan Open 2024 đầu tiên thuộc hệ thống WNT. Nếu WPA không thể thuyết phục được các cơ thủ quốc tế và ACBS, chất lượng của những giải đấu thuộc 2 tổ chức này chắc chắn sụt giảm nghiêm trọng.
Thế nhưng, cho dù kết quả thương lượng ra sao, có thể khẳng định: cả WPA và ACBS đều không tôn trọng billiards Việt Nam. Bởi lẽ, họ viện dẫn Việt Nam tổ chức giải đấu của tổ chức khác nên cấm cơ thủ Việt Nam thi đấu quốc tế, nhưng vì sao không cấm cơ thủ Trung Quốc sau sự kiện Lushan Open 2024, hoặc nỗ lực mời ngôi sao Phillipines thi đấu dù nước này sắp tổ chức Reyes Cup cũng nằm ngoài tầm kiểm soát của ACBS và WPA? Nói cách khác, ACBS đang chơi trò "ăn không được thì đạp đổ". Với tầm nhìn hạn hẹp và cách hành xử thiếu công bằng như ACBS, billiards muốn phát triển để tiến vào Olympic xem ra chỉ là khẩu hiệu suông mà thôi.